Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 1026 - Chương 1026.

Chương 1026. - Chương 1026. -

"Nửa năm."

Mộc Vãn Tình khẽ mỉm cười, "Mới nửa năm, quả phụ của hắn đã chạy ra ngoài đường tìm cha mới cho hài tử. Ngươi đúng là một nữ nhân si tình, thật là mở rộng tầm mắt."

Vẻ mặt Lạc tẩu cũng đông cứng lại rồi.

Tất cả mọi người đều sửng sốt, không nhắc tới thì không sao, nhắc tới lại cảm thấy không thích hợp.

Lạc tẩu tựa như bị tổn thương rất lớn, "Ta biết Thanh Bình Quận Chúa là tộc trưởng của Mộc thị, còn thỉnh ngài thương cho một sinh mệnh nhỏ bé, hắn cũng họ Mộc."

Mộc Vãn Tình một chữ cũng không tin, "Có chứng cứ không?"

"Có" Lạc tẩu từ trong ngực lấy ra một cái ngọc bội, "Đây là vật bên người của Tế ca, đêm hôm đó đã để lại."

Mộc Tế nhìn ngọc bội quen thuộc, vừa tức vừa gấp, "Tộc trưởng, người đừng tin lời nói nhảm của nàng ta, nàng ta là muốn ăn vạ, ta không có quan hệ gì với nàng, Lạc ca và ta là bạn thân, lúc đi chúng ta đi ra ngoài làm ăn thì gặp tai nạn ngoài ý muốn, Lạc ca vì vậy cũng qua đời, trước khi hắn chết đã nhờ ta chăm sóc thê nhi của hắn, ta đồng ý rồi, mỗi tháng chu cấp hai lượng bạc để chăm sóc, Uyển Nhu cũng biết chuyện này."

Lạc tẩu đỏ mắt chất vấn, "Đây có phải ngọc bội của ngươi không?"

"Lúc trước đã bị thất lạc, không nghĩ đến nó ở trong tay ngươi, ngươi còn rất thủ đoạn." Mộc Tế tự hỏi bản thân đối xử với nàng không tệ, không nghĩ tới lại bị cắn ngược như vậy, "Lạc tẩu, ngươi có xứng với Lạc ca không?"

Lạc tẩu lã chã chực khóc, "Ta... Ta thật có lỗi với hắn, Tế ca, ngươi cũng không cần sợ, ta không phải tới cầu danh phận, hiện tại, cuộc sống này không thể sống được nữa, ta muốn tái giá, nhưng ta không thể mang theo đứa nhỏ này, Tế ca, ngươi đem hài tử trở về đi."

Nàng rất nhanh trí, lý do còn khá đầy đủ.

"Đây đúng là nhi tử của ngươi, nếu ngươi không tin có thể lấy máu xét nghiệm, có vị nào có lòng tốt mang cho ta bát nước được không?"

"Được." Mang lên một bát nước trong, Lạc tẩu không chút do dự lấy kim đâm ngón tay hài tử, máu nhỏ xuống chén.

"Tế ca, đến lượt ngươi."

Mộc Vãn Tình nhìn nàng, lấy kim đâm hài tử mà một chút cũng không đau lòng sao?

Mộc Tế rất tức giận, nhưng sau khi liếc nhìn Mộc Vãn Tình, hắn vẫn cố kìm nén cơn giận và cắt một đường lên tay mình.

Hai giọt máu hòa vào nhau.

"Nhìn kìa, hòa vào nhau rồi. Là phụ tử."

"Để ta tới nhìn xem." Mộc Vãn Tình nóng lòng muốn thử, cũng lấy kim đâm tay mình một cái, máu nàng rơi xuống cũng hòa vào với hai giọt máu trước đó.

Nàng vui mừng reo lên, "Oa, ta cũng là thân phụ của hài tử."

Mọi người:...

Lạc tẩu:... Ngươi không tuân theo quy tắc thì làm sao ra bài được?

Mộc Vãn Tình thờ ơ liếc nhìn đám đông, "Phổ cập khoa học cho bọn hắn một chút, muốn giám định phụ tử có rất nhiều khả năng."

Mộc Tế đã học qua hóa sinh, nhanh chóng phổ cập khoa học một vài nhóm máu.

Mọi người ngẩn ra, "Nói cách khác, máu không thể kiểm định?"

Thành tích sinh học của Mộc Tế rất xuất sắc, "Tất nhiên, chỉ cần cùng nhóm máu là có thể dung hợp."

Mộc Vãn Tình bỗng nhiên nhìn về phía Lạc tẩu, quát, "Nói, là ai phái ngươi đến?"

Lạc tẩu sắc mặt biến đổi, "Thanh Bình Quận Chúa, ngài không thể bao bọc tộc nhân của ngài hay sao? Đây là con của Mộc ca và ta."

Mộc Vãn Tình hạ lệnh, "Đi tra xem nữ tử này gần nhất có liên hệ với ai? Đem những người đó mang đến đây."

Nàng đơn giản mà thô bạo, trực tiếp điều tra từ nguyên nhân gốc rễ.

"Vâng."

Hướng đi này khiến cho Lạc tẩu trở tay không kịp, "Thanh Bình Quận Chúa, ngài ở trên cao như vậy, ngài muốn hãm hại ai cũng chỉ cần một câu nói, ta đây chỉ là một nữ nhân nhu nhược yếu ớt, sao có thể trở thành đối thủ của ngài? Xin ngài hãy cho ta một con đường sống."

Mộc Vãn Tình lạnh lùng nói: "Đừng vội, trước tiên cứ tra ra manh mối chân tướng trước đã."

Chỉ một lát sau, vài nam nhân, nữ nhân bị mang đến đây.

Mộc Tế nhìn thấy một bóng người quen thuộc, là Tôn thị tức phụ của Thất phòng, sắc mặt Tôn thị vô cùng tái nhợt.

Trong đầu hắn hiện lên một ý nghĩ không tưởng, nhìn không được mở miệng nói ra, "Thím, ta nhớ cuộc thi toán nhi tử ngươi lấy được hạng thứ mười một phải không?"

Bình Luận (0)
Comment