Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 104 - Chương 104.

Chương 104. - Chương 104. -

Bên ngoài có tiếng gõ cửa, chủ tớ lập tức im bặt, thần sắc bất an, là ai?

"Vu tứ tiểu thư, lão tổ tông của Mộc gia chúng ta tới, mau mở cửa."

Lão tổ tông? Là Mộc lão thái thái sao? Vu tứ tiểu thư đột nhiên đứng dậy, hiện tại mới nhớ tới vẫn còn người này.

Bà vú vội vàng xoay đầu, "Không xong, không có bái kiến lão thái thái trước, thật sự quá thất lễ, người nhị phòng sao lại không nhắc nhở một tiếng chứ?"

Vu tứ tiểu thư hít sâu một hơi, "Đi mở cửa đi."

Hai mẹ chồng nàng dâu Mộc lão thái thái đi tới, Mộc tam phu nhân chủ động giới thiệu, Vu tứ tiểu thư không kịp nhìn kỹ, liền ưu nhã cúi đầu nói, "Gặp qua lão thái thái."

Nàng cung cung kính kính, hành lễ một cách hoàn mỹ.

Đôi mặt của Mộc lão thái thái híp lại, đây là tức phụ mà nàng đã tự thân tỉ mỉ chọn lựa cho nhị phòng.

Con thiếp thất, lại được nuôi như con đích thê, tất nhiên sẽ tâm cao khí ngạo, mệnh mỏng hơn giấy.

Thái thái của Vu gia thích nhất là nói chuyện lễ nghĩa, thể hiện địa vị chính thất của mình, để cho nữ nhi trong phủ học tam tòng tứ đức kia.

Chưa kể tới, các quý phụ cũng thích con dâu tam tòng tứ đức, trưởng nữ Vu gia liền có thể gả cao.

Đến phiên Vu tứ tiểu thư, Vu thái thái tất nhiên không muốn nàng tranh với nữ nhi mình, động chút tay chân, liền hứa gả cho con thứ của Mộc gia nhị phòng con vợ lẽ.

Vu tứ tiểu thư tâm cao khí ngạo có thể cam tâm được sao?

Không cam lòng liền sẽ sinh sự.

Mộc lão thái thái tươi cười từ ái, nắm lấy tay của Vu tứ tiểu thư khen ngợi.

"Gia phong của Vu gia thật tốt, cô nương xuất thân từ Vu gia đúng là không giống người thường, đặc biệt hiểu lễ hiền thục, ta thích nhất là những cô nương tốt như vậy, hài tử, nếu người nhị phòng đối xử với ngươi không tốt, ngươi cứ việc tới tìm ta, ta giúp ngươi làm chủ."

Vu tứ tiểu thư cảm thấy có chút thụ sủng nhược kinh khi được trưởng bối ưu ái, “Cảm ơn lão thái thái.”

Nàng biết đây là lão tổ tông của Mộc gia, địa vị tối cao, có quyền lên tiếng nhất.

Chỉ cần làm hài lòng lão thái thái, cuộc sống sau này của nàng cũng có thể dễ dàng hơn một chút.

Thật ra Mộc lão thái thái không thích nữ hài tử kiều nhược, bọn họ sẽ khiến bà nhớ tới những thiếp thất yêu mị kia.

Nhưng bà lại biểu hiện đặc biệt yêu thích, "Ngươi tri thư đạt lễ như vậy, là một hài tử ngoan, quy củ nhị phòng không được tốt lắm, Mộc Vãn Tình kia không biết trên biết dưới, cũng không hiểu quy củ, đều bị phụ mẫu sủng hư, về sau ngươi chính là tẩu tử của nàng, gánh trách nhiệm quản giáo."

Vu tứ tiểu thư không nghĩ tới bà lại nói trắng ra như vậy, kinh ngạc vạn phần, "Mộc bá mẫu ở đó, làm sao đến lượt ta nhúng tay vào.”

Mộc lão thái thái lắc lắc đầu, bộ dáng thực bất đắc dĩ, "Nàng là người không có kiến thức, chỉ biết sủng nữ nhi một cách mù quáng, lại không có mưu kế sâu xa, phải quản giáo cho tốt mới được, nữ nhi Mộc gia là nhất thể, tam nha đầu nháo quá kỳ cục, sẽ liên lụy tới thể diện của các tỷ muội…"

"Phanh." Cửa bị đá văng ra.

Mộc Vãn Tình đứng ở cửa, một đôi mắt lạnh băng nhìn chằm chằm mấy người trong nhà.

Mộc lão thái thái bị dọa cho run rẩy, "Ngươi… Ngươi sao đã trở lại? Chúng ta cũng chưa nói cái gì cả, chỉ tùy tiện tâm sự."

Vu tứ tiểu thư:…

Không phải chứ? Nhân gia còn chưa hỏi cái gì, ngươi đã vội vàng nói như vậy? Ngươi là trưởng bối a! Đây là thái độ bình thường sao?

Bộ dáng Mộc tam phu nhân như có tật giật mình, "Chúng ta không có làm gì hết, thật sự."

Trong khoảng thời gian ngắnm Vu tứ tiểu thư phân không rõ được ai mới là trưởng bối, ai mới là vãn bối.

Mộc Vãn Tình nhướng mày, tầm mắt dừng ở phía sau Mộc lão thái thái, Tam phu nhân, lần trước Dung Tuyết cầu ta giúp đỡ, nói muốn có được một chiếc xe ngựa…"

Nàng nói tới đây liền dừng lại.

Ánh mắt Mộc tam phu nhân sáng lên, lập tức thú nhận mọi chuyện, "Lão thái thái nói, để cho Vu tứ tiểu thư gánh trách nhiệm quản giáo ngươi, nhưng mà thật ra ngươi thông minh lại có năng lực như vậy, lại có được bản lĩnh, nếu ta có được nữ nhi như ngươi, kiếp sau liền không cần sầu."

Nửa câu sau là lời thật lòng, nàng cũng chỉ một lần tưởng tượng như vậy.

Bình Luận (0)
Comment