Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 1044 - Chương 1044.

Chương 1044. - Chương 1044. -

Hắn khẽ lắc đầu, lặng lẽ cõng Mộc Vãn Tình đi về phía xe ngựa.

“Hả?” Người trên lưng có động tĩnh, mí mắt Mộc Vãn Tình giật giật, khẽ mở mắt ra, đây là đâu vậy?

Đỗ Thiếu Huyên hơi nghiêng đầu, thấy dáng vẻ đáng yêu của Mộc Vãn Tình, khóe miệng hơi nhếch lên.

“Tỉnh rồi sao? Đói bụng chưa? Ăn chút gì rồi hẵng ngủ tiếp.”

Một đạo thanh âm vang lên, "Chuẩn bị mì xương, còn có thịt vụn, ăn một chén nhé?”

Mộc Vãn Tình nghe thấy tiếng động thì nhìn sang, ồ, hắn cũng tới đây sao? Thật đúng lúc. “Vi đại nhân?”

Vi Thiệu Huy chậm một bước, bị Đỗ gia quân ngăn ở dưới chân núi, không phải không thể xông vào, mà là không cần thiết lưỡng bại câu thương. “Ta phụng chỉ tới đón Thanh Bình Quận Chúa, ngài bình yên vô sự, Hoàng thượng nhất định sẽ rất cao hứng.”

Hắn cố ý kéo dài khoảng cách, Mộc Vãn Tình hiểu rõ tình cảnh của hắn, cũng thuận thế khách khí chào hỏi.

“Vất vả cho Vi đại nhân rồi.”

Vi Thiệu Huy vô cùng khắc chế, mặt mày rủ xuống, “Phụng mệnh Hoàng thượng làm việc, là điều cần phải làm.”

Đỗ Thiếu Huyên nhìn cái này một chút, lại nhìn cái kia một chút, mày nhíu lại, luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng.

Ánh mắt của nam nhân này nhìn Vãn Tình không thích hợp, trong khoảng thời gian ngắn, kéo còi báo động......

“Hạ quan tham kiến Tây Lương Vương.” Một gã tướng quan đi tới, cung kính hành lễ, “Tham kiến Quận Chúa Thanh Bình.”

Người tới là quan phủ địa phương đóng quân, sau khi biết được tin tức liền chạy tới, nhưng không nghĩ tới người còn chưa cứu được, toàn bộ bọn họ đều bị chắn ở dưới chân núi.

Đỗ Thiếu Huyên nhìn phục sức của hắn liền biết hắn là chức quan gì, khẽ gật đầu, "Hà tướng quân vất vả rồi, bên này để ta tiếp nhận, ngươi trở về đi.”

“Cái này…” Hà tướng quân không phải rất muốn đi, hắn còn chưa nhận được công lao đâu. "Quận Chúa Thanh Bình vừa trải qua kinh hãi, không bằng đi doanh địa điều chỉnh vài ngày, chờ dưỡng đủ tinh thần lại lên đường?"

Mộc Vãn Tình khoát tay, "Đa tạ ý tốt, nhưng ta còn có việc phải xử lý."

Hà tướng quân tươi cười nói, "Có chuyện gì cứ phân phó hạ quan đi làm, hạ quan rất vui lòng cống hiến sức lực."

Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng của Vi Thiệu Huy vang lên, "Không cần, đi làm việc của mình đi."

Hà tướng quân run rẩy, như chuột gặp phải mèo, nói: "Vậy hạ quan cáo lui."

Ô Y vệ phụ trách giám sát bá quan, hung danh ở bên ngoài, trong lòng quan viên vừa sợ lại vừa hận, bình thường đều tránh đi.

Dưới chân núi có một đình cỏ tranh có vài phần nên thơ, bên bàn đá ngồi một người.

Mì đỏ xương cốt nóng hôi hổi tưới thêm một muỗng thịt tương nồng đậm, một quả dưa chuột trộn, một quả trứng gà xào, tất cả đều là món Mộc Vãn Tình thích ăn.

Nước canh thơm ngon, trứng gà non mềm, dưa chuột chua cay, thịt tương tươi ngon miệng, Mộc Vãn Tình ăn với vẻ mặt thỏa mãn.

Đỗ Thiếu Huyên ngồi đối diện nhìn bàn thức ăn này, lại nhìn Vi Thiệu Huy, ánh mắt hơi trầm xuống.

“Vãn Tình, ngươi muốn nghỉ ngơi vài ngày, hay là trực tiếp về kinh thành?”

“Trực tiếp hồi kinh.” Mộc Vãn Tình gắp từng miếng trứng gà, nói: “Trên đường đã chậm trễ quá lâu.”

Đỗ Thiếu Huyên dẫn theo không ít người tới, an toàn không cần lo.

Sát thủ Niêm Hoa Lâu dù có lợi hại hơn nữa, cũng có một ngày chết hết.

“Cũng tốt, kinh thành ngược lại là nơi an toàn nhất.”

Dưới chân thiên tử tất cả mọi người rất an phận, cho dù nhân sĩ giang hồ cũng phải ngoan ngoãn, vào kinh không chỉ phải lập hồ sơ, còn phải tùy thời thông báo hành tung.

Ai dám phạm án ở kinh thành, đó chính là ngang nhiên khiêu khích uy nghiêm triều đình, đương nhiên triều đình sẽ xuất động nhân mã bắt người về chém đầu.

Tuy nói, nhân sĩ giang hồ võ công cao cường, bất quá, đại doanh kinh thành: Ngũ quân doanh, Thiên doanh, Thần Cơ doanh cũng nên tìm hiểu một chút a.

Cũng nên tìm hiểu một chút về Cấm quân, Ô Y Vệ, thân quân Thập Nhị Vệ.

Cho dù ngươi là kiếm thần, bị nhiều thế lực như vậy đè ép cũng không thể toàn thân trở ra.

Có hai đại cao thủ đi cùng, Mộc Vãn Tình rất yên tâm, tinh thần cũng tốt hơn vài phần.

“Lần này bên ta tổn thất thảm trọng, thù này không báo ta quyết không bỏ qua.”

Bình Luận (0)
Comment