Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 1064 - Chương 1064.

Chương 1064. - Chương 1064. -

Trong đầu Đại Hoàng Tử hỗn loạn, nào có khẩu vị gì, khó khăn phun ra hai chữ, "Không ăn.”

Mộc Vãn Tình cười híp mắt gật đầu, "Được, vậy ta tự do phát huy.”

Một bên thái y thần sắc khó hiểu nhìn nàng, "Quận Chúa Thanh Bình, Đại Hoàng Tử cần kiêng ăn, không thể ăn cá, thịt, gà vịt..."

Mộc Vãn Tình nghe xong trợn trắng mắt, "Vậy còn cái gì có thể ăn chứ? Người bị bệnh phải ăn ngon uống tốt, mới có thể tăng cường sức miễn dịch.”

“Các ngươi mau mau chữa trị, chữa cho tốt.”

Nàng để lại hai thị tỳ canh giữ bên cạnh Đại Hoàng Tử, có chuyện gì thì báo cho nàng biết trước.

Nàng thì mang theo hai nha hoàn đi phòng bếp nhỏ, khử trùng, rửa tay, vén ống tay áo lên bắt đầu bận rộn.

Gạo ngâm lên trước, lấy thịt nạc thái sợi, thêm gia vị và gừng thái sợi ướp, trứng muối thái hạt lựu, động tác của nàng nhanh nhẹn, đâu vào đấy.

Trước tiên đem gạo thêm nước đun sôi, bên kia, Mộc Vãn Tình nhanh tay nhanh chân lấy ra bình dưa muối nhỏ trân quý của bản thân, lấy ra đậu chua đã ướp qua, xào cùng thịt băm khô ớt, một lúc sau ít mùi thơm xông vào mũi, dẫn không ít người len lén tới.

“Cái này cũng quá thơm đi.”

Nàng nhìn một chút nguyên liệu nấu ăn còn lại, lại trộn một cái chân giò hun khói dưa chuột mộc nhĩ, làm mấy cái bánh rau dinh dưỡng phong phú.

Nha hoàn một bên trợ thủ, một bên nuốt nước miếng, chủ tử nhà mình đúng là tài sắc vẹn toàn a, cái gì cũng biết, ngay cả nấu cơm cũng ưu tú như vậy.

Cháo nấu đến đặc sệt, lần lượt cho trứng muối cùng thịt nạc rau xanh mát, không ngừng quấy, chỉ thêm một chút muối gia vị, sau khi tắt lửa, lại thêm hai giọt dầu vừng, hoàn mỹ.

Mỗi loại nàng đều múc một phần nhỏ, cộng lại cũng không ít.

Mộc Vãn Tình lại ăn mặc đầy đủ đi vào, ánh mắt mọi người đều nhìn qua, rơi vào khay trong tay nha hoàn phía sau nàng.

Cháo da thịt nạc mùi thơm quá mức nồng đậm, gợi lên con sâu thèm ăn trong bụng mọi người.

Đại Hoàng Tử hỗn loạn cũng không tự chủ được dùng mũi ngửi ngửi.

Mộc Vãn Tình đi tới bên giường, nói: "Đại Hoàng Tử, dậy ăn cơm đi.”

Kỳ thật, Đại Hoàng Tử một ngày đều không có ăn cơm thật tốt, cho nấu cháo hoa đều phun ra.

Hắn không cảm thấy đói, nhưng lúc này ngửi thấy mùi thức ăn, bụng kêu ùng ục.

Đại Hoàng Tử con mắt đều không mở ra được, bị người ôm lên, há miệng ăn một miếng rau trộn, hơi hơi chua cay, thành công gợi lên khẩu vị của hắn.

Cháo thịt nạc trứng muối mềm dẻo, đậm đà thơm ngon, vào miệng liền tan, ăn ngon đến phát khóc.

Một ngụm ăn xong hắn liền vội vàng há miệng, chỉ chốc lát sau liền ăn hết một chén nhỏ, còn ăn nửa miếng bánh rau dưa.

Sau khi ăn xong, sắc mặt của hắn rõ ràng tốt hơn nhiều, cũng ra một thân mồ hôi nóng.

Cung nhân cẩn thận thay quần áo sạch sẽ cho Đại Hoàng Tử, hắn cố gắng mở to mắt, cảmơn nàng: "Ăn ngon lắm, cám ơn tỷ tỷ.”

Mộc Vãn Tình vừa chua xót vừa buồn cười, sờ trán hắn, giống như nhiệt độ cơ thể giảm xuống, là ảo giác nàng sao? “Ngủ đi.”

Hắn nghiêng đầu, lại lâm vào mê man trong, ngủ cũng là một loại trong quá trình chữa trị.

Mộc Vãn Tình sai người đặt một cái bàn nhỏ bên cửa sổ, văn phòng tứ bảo đều có.

Nàng vùi đầu vào viết, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn Đại Hoàng Tử cách đó không xa.

Vài thái y đã thương lượng nửa ngày, một phương thuốc lặp đi lặp lại dây dưa.

Cuối cùng, bọn họ tới tìm Mộc Vãn Tình, "Quận Chúa, chúng ta thảo luận mấy phương thuốc, người xem phương thuốc nào thích hợp hơn?"

Mộc Vãn Tình lạnh lùng nhìn bọn họ, một lão hồ ly.

Các thái y đều là nhân tinh trong nhân tinh, đến loại thời điểm này còn đang đùa giỡn tâm nhãn.

"Các ngươi đều là thái y, kê đơn chữa bệnh là bổn phận công tác của các ngươi, như thế nào chạy tới hỏi ta một người đối với y thuật dốt đặc cán mai hả?"

Một gã thái y không cho là đúng, nói: "Chúng ta đã nghĩ, mọi người đều có ý kiến, còn không bằng để ngài quyết định."

Mộc Vãn Tình cười lạnh một tiếng, trực tiếp oán giận, "Quyết định? Các ngươi là đang trốn tránh trách nhiệm sao?"

Nàng sớm biết sẽ như vậy, Hoàng thượng cũng lo lắng sẽ phát sinh chuyện như vậy.

Bình Luận (0)
Comment