Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 110 - Chương 110.

Chương 110. - Chương 110. -

Mộc nhị phu nhân nhìn về phía nữ nhi, Mộc Vãn Tình hơi gật đầu, lúc này nàng mới cười nói, "Được a."

Cũng không có khả năng cho không, có là thân huynh đệ cũng tính toán rõ ràng, đây là quy củ mà Mộc Vãn Tình lập ra.

Lục thẩm vô cùng cao hứng cầm lấy bát cơm trắng trở về phòng, mấy đứa cháu cháu vui vẻ vây quanh, ánh mắt trông mong mà nhìn.

Lục thẩm cũng không phân biệt, trộn đều nước canh rồi cầm thìa đút cho bọn nhỏ ăn, lần lượt đút cho từng người, đám hài tử cực kỳ cao hứng phấn chấn, chép chép cái miệng nhỏ nhắn, vui vẻ híp mắt nhỏ lại.

"Cơm này thật ngon, nãi nãi cũng ăn đi, cha mẹ cũng ăn đi."

Một chén cơm trắng nhỏ như vậy, người lớn làm sao có thể tranh ăn với đám hài tử, nhìn đám hài tử ăn ngon như vậy, trong lòng bọn họ cũng cao hứng hơn.

"Chúng ta đều ăn no rồi, các ngươi ăn đi."

Chờ hài tử ăn xong, lục thúc quẹt lất một hạt cơm lớn bỏ vào miệng, thơm!

"Tay nghề của nha đầu Vãn Tình thế mà lại tốt như vậy, thật sự không ngờ được."

Lục thím lườm hắn một cái, một hạt cơm thì có thể nếm ra được vị gì? Hẳn là tưởng tượng ra.

Cũng đúng, đã lâu rồi bọn họ không được ăn món ngon,

thật sự thèm!

"Lần sau có cơ hội lại mua thêm một chút, đứa nhỏ kia thiện tâm."

Tiểu tức phụ nhà nàng có chút bất mãn kêu lên, "Chúng ta bỏ tiền ra mua, sao lại nói là nàng thiện tâm?"

Lục thẩm cười nhạt, "Ngươi thì hiểu cái gì, nếu nàng phá lệ không thu tiền, người nào ngươi nấy đều muốn xin đồ ăn từ nàng, không cho thì đắc tội người khác, còn không bằng lập ra quy củ ngay từ đầu, nàng là người thông minh, bình thường cũng đã thiên vị chúng ta, nếu không cha chồng của ngươi làm sao có thể làm quản sự?"

Tiền lương của quản sự nhiều hơn người khác 50 văn tiền, làm tốt còn có thưởng a."

Tiểu tức phụ lẩm bẩm trong miệng, "Quan hệ hai nhà chúng ta vốn rất tốt a."

Lục thẩm đổi sắc mặt, thần sắc nghiêm túc, "Dù có tốt đến đâu thì đó cũng không phải là lý do để chiếm lời từ người ta, chúng ta lại không bỏ ra thứ gì, không bằng phân minh chuyện tiền bạc, như vậy mới có thể qua lại lâu dài."

Nàng không phải người thích chiếm tiện nghi nhỏ, người ta đưa hành, nàng sẽ phải trả lại mấy tép tỏi.

Ai cũng không phải là kẻ ngốc, nếu cứ mãi chiếm tiện nghi người khác, còn ai nguyện ý giao tiếp với bọn họ chứ?

Huống chi đây là đường lưu đày, vật tư khan hiếm, mọi thứ đều cần tiền.

Nhi tử cùng tiểu tức phụ nghiêm túc đáp lại, nhà có một lão như có một bảo, nhìn thấu đạo lý đối nhân xử thế.

Mà bên kia, Mộc nhị phu nhân tạm thời có việc nên bị người gọi đi, Mộc Vãn Tình cầm chén cơm trắng về phòng.

Nghe được tiếng gõ cửa, chủ tớ Vu tứ tiểu thư cẩn thận hỏi một tiếng, "Là ai?"

"Là ta."

Vú nuôi vội vàng tiến lên mở cửa, quát mắng, "Mộc Tam tiểu thư, bữa tối an bài như thế nào? Chúng ta ăn cái gì? Đã là giờ này rồi, tiểu thư nhà ta đều đói lả."

Lúc trước Mộc Vãn Tình muốn kéo tứ tiểu thư cùng đi ăn, nhưng người ta không muốn, còn nói cái gì mà nam nữ thụ thụ bất thân.

Được rồi, nàng cũng không miễn cưỡng.

Nàng đưa bát lên, "Ăn đi, không lấy tiền."

Vú nuôi nhìn chén cơm trắng, không khỏi sợ ngây người, "Đây là thức ăn thừa? Ngươi cho tiểu thư nhà ta cơm thừa canh cặn?! Thật đúng là nhục nhã người mà."

Mộc Vãn Tình bận rộn cả ngày, rất là mệt mỏi, xoa xoa mi tâm giải thích, "Là nước canh trộn cơm, sạch sẽ."

Vu tứ tiểu thư nhíu mày, làm như không tin.

Vú nuôi nhảy dựng lên, tức giận đùng đùng kêu to, "Đây là ngược đãi, cho tới bây giờ tiểu thư nhà ta chưa từng ăn bữa cơm đơn sơ như vậy, Mộc Tam tiểu thư, ngươi vừa lên đã ra oai phủ đầu như vậy, tâm địa cũng quá ác rồi…"

Mộc Vãn Tình chê bà ta quá ồn ào, "Câm miệng."

"Vu tứ tiểu thư, ngươi cũng nghĩ như vậy?"

Vu tứ tiểu thư muốn nói lại thôi, thật sự không phải cơm thừa sao?

Thấy nàng cúi đầu không nói, Mộc Vãn Tình không còn nhẫn nại, đẩy cửa phòng cất tiếng, "Một chén hai mươi văn, ai muốn?"

Một đám người ào ào chạy tới, "Ta, ta ta ta."

"Cho ta, ai cũng đừng hòng cướp với ta."

Bình Luận (0)
Comment