Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 138 - Chương 138.

Chương 138. - Chương 138. -

Quách Nhị nhiệt tình giới thiệu, "Mộc tam tiểu công tử đến từ kinh thành, ta dẫn hắn tới gặp mặt."

Ngữ khí rất thân cận, còn mang theo một tia cung kính không thể tra ra, Phan lão bản nhịn không được nhìn Mộc Vãn Tình vài lần.

Người này có lai lịch gì? Nhìn thấy hắn cũng không đứng lên nghênh đón, đủ khí thế.

Mộc Vãn Tình thoải mái tùy ý để hắn đánh giá, sau đó lại hành lễ, "Mộc tam đã gặp Phan lão bản, gần đây tri phủ đại nhân vẫn khỏe sao?"

Nghe nói, Phan lão bản là huynh trưởng của sủng thiếp nhà tri phủ đại nhân, có thể xem là anh rễ của tri phủ.

Phan lão bản có chút sửng sốt, theo bản năng nhìn về phía Quách Nhị, là ngươi nói?

Quách Nhị lắc đầu, không liên quan gì đến hắn, hắn cũng không nói gì hết, người ta tự có kênh tin tức.

Xuất thân cao quý, nội tình sẽ không giống nhau.

Có một số tin tức phải hao tổn tâm cơ mới tìm hiểu được, nhưng ở một số trà lâu thì lại là đề tài có sẵn.

Mộc Vãn Tình thấy thế, khẽ cười một tiếng, nàng đánh cược đúng rồi, ngàn vạn lần không nên xem thường dân đen phố phường.

Tin tức của bọn họ linh thông hơn nhiều so với sự tưởng tượng của ngươi, có rất nhiều chuyện muốn giấu cũng không giấu được.

Phan lão bản không đoán ra được lai lịch của Mộc Vãn Tình, nhưng có thể thấy được nàng đủ phô trương, lộ ra một cỗ cao ngạo đặc trưng của con cháu quan lớn, cho nên liền cực kỳ khách khí với nàng.

Thời điểm bọn họ bàn chuyện làm ăn, Mộc Vãn Tình ỷ vào tuổi còn nhỏ ở bên cạnh quang minh chính đại nghe, ai dám mời nàng đi ra ngoài chứ?

Quách Nhị đặt một đơn hàng lớn, một vạn cân thượng trà, năm vạn cân trung trà.

"Tiểu huynh đệ, ngươi thì sao? Nếu không đặt giống ta luôn, được không?"

Mộc Vãn Tình nghiêng đầu, ngây thơ hỏi, "Ta có thể nếm thử không?"

"Có thể." Phan lão bản rất hào sảng, lập tức đáp ứng.

Rất nhanh, tiểu nhị liền đưa lên mấy ấm trà đã pha sẵn, Mộc Vãn Tình nhấp một ngụm trà, hơi nhấm nháp.

Thượng trà được phân thành nhiều loại, hương vị khác nhau, nhưng có một điểm chung là hương vị đều tuyệt.

Trung trà, sau khi uống xong chỉ có thể nói một câu, cũng khá tốt.

Mà hạ trà thì không bằng, hương vị có chút đắng.

Nàng cố ý hỏi giá cả, Phan lão bản nhìn thoáng qua Quách Nhị, "Nể mặt Quách nhị gia, có thể lấy giá giống nhau."

Hắn báo giả tất cả, đều là giá tốt nhất trên thị trường.

Mộc Vãn Tình trầm ngâm nửa ngày, "Ta muốn một ngàn cân thượng trà, năm vạn cân trung trà, mười vạn cân hạ trà, Phan lão bản lại lấy giá tiện nghi một chút nha."

Hạ trà rất rẻ, có thể nói là giá bắp cải.

Quách Nhị vừa nghe thấy lời này, nhịn không được khuyên nhủ, "Tiểu huynh đệ, ngươi cũng không am hiểu mặt hàng này, hạ trà không dễ tiêu thụ, ngươi nghĩ lại a, người có thể uống trà thì điều kiện sẽ không quá kém, đại bộ phận đều sẽ mua trung trà, có người tìm kiếm sự phong nhã, có người đơn thuần vì thể diện, nhu cầu đối với trà cũng không lớn."

Hắn thật lòng vì Mộc Vãn Tình, "Tuy rằng giá rẻ, nhưng mà, thật sự không dễ bán ra."

Mộc Vãn Tình đều hiểu được đạo lý này, nhưng đối phương bỏ qua một điểm, nguồn tiêu thụ của hắn là hướng về phía Giang Nam kinh thành, mà hướng tiêu thụ của nàng lại ở biên quan, nhắm vào dân chăn nuôi.

Không cần quá tốt, chỉ cần cạo dầu và loại bỏ chất béo là được.

Nhưng không dễ nói ra lời này, "Ta tự có chừng mực."

Quách Nhị thấy nàng cố chấp liền đau đầu không thôi, hiện tại tiểu hài tử đều khó hầu hạ.

Nếu hắn lỗ vốn, phỏng chừng sau này cũng không có lui tới.

Hắn còn muốn cứu vớt một chút, "Vậy ngươi cảm thấu vận khí của mình như thế nào? Dọc đường gặp gió mưa, lá trà đều rất dễ bị ẩm ướt, một khi bị ướt sẽ hỏng hết."

Không phải hắn cố ý dọa nàng, mà đó là sự thật, lợi nhuận bán trà tuy cao, nhưng tổn thất trên đường cũng rất lớn.

Thần sắc Mộc Vãn Tình kỳ quái, "Cái này có gì khó, làm trà gạch nha."

Quách Nhị cùng Phan lão bản liếc nhau một cái, không hẹn mà cùng hỏi, "Trà gạch? Là gì vậy?"

"Các ngươi không biết sao? Không phải chứ?" Mộc Vãn Tình kinh ngạc mở to hai mắt, dáng vẻ như mới ý thức lại, "Có lẽ đó là bí phương mà gia tộc chúng ta truyền từ đời này sang đời khác, bên ngoài không biết."

Quách Nhị:. . . Đây chính là nội tình quý tộc, thật hâm mộ.

Phan lão bản:. . . Bí phương? Thật muốn!

Bình Luận (0)
Comment