Một lão già hùng hổ dọa người quát lên, "Mộc tam tiểu thư, ngươi còn không đứng ra từ chối?"
Mộc Vãn Tinh nhíu mày, "Con người ta rất ghét phiền toái, cũng không thích người khác ra lệnh cho ta, nếu mọi người phản đối như vậy, vậy ta... Coi như nhân từ không từ chối, chức vị tộc trưởng này ta coi như đã định. ”
Hiện trường trở nên xôn xao, nàng thật dám nghĩ! Đây là nữ tử đầu tiên muốn làm tộc trưởng?
Lão già nộ khí công tâm, lớn tiếng chất vấn, "Ngươi cảm thấy ngươi thích hợp sao? Ngươi chỉ là một nữ tử, hơn nữa chỉ có mười ba tuổi."
"Thích hợp, rất thích hợp, ta tuổi còn nhỏ nhưng bản lãnh lớn, so với các ngươi đều mạnh hơn, các ngươi còn phải dựa vào ta để kiếm cơm ăn." Lúc trước Mộc Vãn Tình cũng không có hứng thú với chức vị tộc trưởng, nhưng trải qua chuyện lần này, chợt phát hiện chức vị tộc trưởng rất quan trọng.
Ít nhất, làm bất cứ chuyện gì cũng danh chính ngôn thuận.
Lão già tức tới đỏ mặt, "Mộc Trọng Bình, ngươi mau khuyên nhủ nữ nhi ngươi, nghe nàng nói những lời hoang đường gì kìa? Ngươi sao lại dạy ra loại nữ nhi như vậy?"
Mộc nhị gia cũng rất kinh ngạc, lúc trước chưa từng nghe nữ nhi nhắc tới.
"Ta tôn trọng quyết định của Tình Nhi, cũng tin tưởng nàng có năng lực này."
Mấy lão già kêu la như sấm, "Ngươi điên rồi sao? Ta kiên quyết không đồng ý, đánh chết cũng không đồng ý."
"Trừ phi ta chết, nếu không đừng mơ tưởng."
Mộc Vãn Tình cầm cái chiêng lên gõ một cái, hiện trường lập tức an tĩnh.
Ngón tay mảnh khảnh của nàng hướng sang một bên, "Đồng ý đứng ở bên này, mỗi người buổi tối sẽ được phát thêm một chén thịt kho, là một chén."
"Thứ hai, mỗi người được phát thêm một thất vải."
Một thất vải có thể làm được hai bộ quần áo.
"Thứ ba, năm người một tổ, có thể có được quyền mua một chiếc xe ngựa, tùy thời đều có thể mua."
Ba điều kiện mà nàng vừa nói ra đều khiến mọi người sôi trào, ầm ầm chạy về phía vị trí nàng chỉ định.
Cái gì mà tuổi còn nhỏ, cái gì mà nữ hài tử, những thứ này đều không quan trọng, chỉ cần cho bọn họ ăn thịt, cho vải vóc là được!
Còn để cho bọn họ mua xe ngựa nữa.
A a a a, nhất định phải đi theo Mộc tam tiểu thư.
Nhìn quan sai người ta đi, chẳng phải bình thường cũng luôn cúi đầu với Mộc tam tiểu thư sao?
Quan sai bọn họ còn không cảm thấy mất mặt, lưu phạm như bọn họ có gì phải mất mặt?
Rất nhanh, hơn một trăm người chia làm hai trận doanh, con cháu tam phòng đại phòng Mộc gia đều bất động, mấy lão già cổ lỗ sĩ đứng bất động, mấy thủ hạ trung thành cũng bất động, còn những người khác đều chạy qua.
Mộc Vãn Tình đếm số lượng, một bên một trăm lẻ ba người, một bên bốn mươi lăm người.
"Tất cả đã chọn xong? Thiểu số phục tùng đa số, ta tuyên bố, ta, Mộc Vãn Tình thành công được bầu làm tộc trưởng thứ 35 của Mộc thị nhất tộc. ”
Mọi người gương mặt nhìn nhau, còn có thể như vậy?
"Được rồi, ta bắt đầu ghi lại tên từng người, mỗi người phát một bát thịt, về phần xe ngựa thì năm người một tổ, các ngươi tự mình tổ chức theo đội rồi báo danh lên, đại ca nhị ca tới hỗ trợ ta."
"Chờ một chút." Mộc Dung Tuyết một tay kéo muội muội, một tay kéo mẫu thân chật vật từ trong đám người chen ra. "Ba mẹ con chúng ta cũng tới."
"Mộc Dung Tuyết, ngươi cái tên phản đồ này." Mộc lão thái thái tức giận cả người phát run, bà đối xử người cháu gái này cũng không tệ.
Mộc Dung Tuyết không để ý tới bà, lúc gây chuyện cũng không có thông báo với nàng, nàng tất nhiên sẽ không rơi vào cảnh đau khổ cùng những người này.
Dựa vào cái gì?
"Phụ thân, người đừng trách ta, tam tỷ tỷ cho quá nhiều, ta không cự tuyệt nổi. Ngươi cũng biết mà, thân thể mẫu thân yếu, thể chất muội muội cũng kém, không chịu khổ nổi."
Ai cũng biết, một khi Mộc Vãn Tình thượng vị, việc đầu tiên nàng làm chính là thanh tẩy.
Phàm là người không phục nàng, tất nhiên phải bị xử lý.