Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 160 - Chương 160. Chương 160

Chương 160. Chương 160 Chương 160. Chương 160

"Mộc lão thái thái tuổi đã lớn rồi, nếu cắt đi gân tay chân cũng sống không được bao lâu, ta là một đứa cháu gái hiếu thuận, từ hôm nay trở đi, liền để cho Mộc lão thái thái tuổi già sức yếu nằm trên nóc xe ngựa, một ngày ăn một bữa, tránh cho ăn nhiều rồi lại tiêu tiểu mất công."

Mộc lão thái thái:...

"Mộc Vãn Tình, ngươi là muốn giết chết ta."

Mộc Vãn Tình nghiêm trang nói, "Sao có thể chứ? Cho ngươi ăn cho ngươi nằm, toàn bộ chi phí đều do ta chi trả, coi như ta hiếu kính."

Tằng đại nhân không khỏi bật cười, "Tiểu thư nhân nghĩa vô song."

Mẹ nó! Thật muốn mắng người.

Mộc Vãn Tình xử lý mấy chủ mưu, thủ đoạn máu tanh hoàn toàn chấn nhiếp Mộc thị nhất tộc.

Bọn họ rõ ràng ý thức được, Mộc Vãn Tình không giống với người khác.

Đừng thấy nàng tuổi còn nhỏ, lại là một nữ hài tử yếu đuối mềm mại, nhưng tâm tư tàn nhẫn cứng rắn, đại bá, thúc thúc, tổ mẫu ruột cũng dám xử trí, hạ thủ không lưu tình.

Sát phạt quyết đoán, không thua kém nam nhi.

Ai coi nàng là một tiểu nữ tử không hiểu chuyện, đó là tự tìm cái chết.

Mấy huynh đệ Mộc Tử Phượng bị dọa sợ chết khiếp, đều tè ra quần, Mộc Vãn Tình sẽ xử trí bọn họ như thế nào?

Mộc Vãn Tình cũng không có chút nóng nảy, nhìn về phía mấy tên tiểu tử kia, "Tội không liên quan đến ấu nhi, mấy hài tử này liền để Mộc Cẩm Dao cùng Mộc Nam Nam của đại phòng chiếu cố, những người khác bò cho ta."

Hài tử là vô tội, mặc dù nàng không thích Mộc Cẩm Dao thay người nhà cầu tình, nhưng đặt mình vào vị trí của nàng mà cân nhắc, người nhà Mộc Cẩm Dao đối xử với nàng rất tốt, nếu như nàng không lên tiếng, mới thật sự là lòng người nguội lạnh.

Mộc Nam Nam là đích thứ nữ đại phòng, bình thường luôn không có cảm giác tồn tại, lúc này lại kinh ngạc nhìn về phía Mộc Vãn Tình.

Đây là... Thả các nàng một đường? Quá tốt, cảm giác may mắn như sống sót qua cơn đại nạn.

Bò cho nàng? Là có ý gì? Rất nhiều người nghe không hiểu.

Ánh mắt Mộc Vãn Tình lóe lên, "Tiếp theo chúng ta cần gấp rút lên đường, cho nên, người không có xe ngựa liền... Lấy dây thừng cột vào phía sau xe ngựa kéo đi."

Người ủng hộ nàng đều có xe ngựa, chính là nói, người không ủng hộ nàng phải chờ bị ngựa kéo đến chết.

Nói là đi, nhưng một khi ngựa chạy như điên, vậy thì xong đời.

Những công tử thế gia thân kiều thể nhược này tuyệt đối không chống đỡ nỗi đợt trách phạt này.

Mộc Tử Phượng đủ loại kinh hãi, chỉ nghĩ tới đã không chịu nổi, "Mộc Vãn Tình, ngươi là muốn giết chết chúng ta!"

Mộc Vãn Tình vẻ mặt kỳ quái, "Tại sao lại nói thế? Ta là người có lòng, giúp đỡ các ngươi theo kịp mọi người, nếu không phải xử phạt theo tội đào vong."

Nàng nhíu mày, khóe miệng nâng một cái độ cong giễu cợt, "À, các ngươi muốn làm tội phạm đào vong sao?"

Đám người Tằng đại nhân soàn soạt rút kiếm ra, chỉ vào đám người bọn họ.

. . . . . .

Khách điểm tràn ngập mùi hương thịt nồng đậm, bá đạo không chỗ nào không ngửi thấy, chui thẳng vào lỗ mũi của mọi người.

"Dọn cơm."

Người Mộc gia lập tức cầm chén cơm xông tới, hưng phấn tới mức hai mắt sáng lên, từng bồn thịt kho nóng hổi thơm phức.

Nhiều người chen lấn nhau, Mộc Vãn Tình không khỏi cau mày, "Xếp hàng xếp hàng, không cho phép tranh đoạt, nam nhân xếp hàng bên kia, nữ nhân và hài tử xếp hàng bên này, không xếp hàng thì không phân cơm."

Duy trì tốt thứ tự mới bắt đầu lấy cơm, chia hai tổ, đâu vào đấy.

Mộc nhị phu nhân lấy cơm, Mộc Vãn Tình múc thịt, nàng tiện tay múc một muỗng thịt kho tàu để lên trên lên cơm, phân lượng đều đều không khác biệt lắm, cũng không có phân biệt đối xử.

Một miếng cơm, một miếng thịt kho tàu, trên mặt mỗi người đều lộ ra nụ cười tràn đầy hạnh phúc, thịt kho mềm mại, nuốt xuống một ngụm liền ngây ngất.

"Thật quá ngon, nếu mỗi ngày đều được như vậy thì tốt rồi."

"Mơ cũng đẹp ghê, thịt cùng gạo quý giá cỡ nào a."

"Món thịt kho này làm thế nào a? Ăn cũng quá ngon đi."

"Hẳn là bí kíp của Tam tiểu thư, sao nàng lại hiểu biết nhiều thứ như vậy?"

"Ta nghe nói nàng đặc biệt thích đọc sách."

Mọi người ăn miệng đầy mỡ, hảo cảm với Mộc Vãn Tình càng nhanh chóng tăng lên, hiện tại có thể ăn được nhiều thịt như vậy hẳn có khá nhiều năng lượng.

Mộc Dung Tuyết lặng lẽ cầm chén lớn đầy thức ăn rời đi, Mộc Vãn Tình nhàn nhạt liếc mắt một cái, không nói một lời.

Cơm chia đến tay nàng, nàng có ăn hay không, cho ai ăn, là chuyện của nàng.

Bình Luận (0)
Comment