Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 161 - Chương 161.

Chương 161. - Chương 161. -

Một tiểu cô nương lảo đảo lắc lư nhào tới, ôm lấy chân Mộc Vãn Tình, giương mắt chảy nước miếng.

Mộc Vãn Tình cúi đầu nhìn một cái, hài tử này có chút xa lạ a, "Người bạn nhỏ, ngươi là con cái nhà ai? Tên gì?"

Tiểu cô nương vẻ mặt thèm ăn, "Ta là Phương Ngọc Đình, tỷ tỷ xinh đẹp, ta muốn ăn thịt thịt."

Là hài tử Phương gia? Mộc Vãn Tình sờ đầu hài tử, hơi mỉm cười nói, "Ngươi lén chạy ra ngoài chơi đúng không?"

Nơi này toàn là người Mộc gia ủng hộ Mộc Vãn Tình, người không ủng hộ nàng đều bị nhốt trong phòng củi, người Phương gia cũng trốn ở trong phòng, không lộ diện.

Tiểu cô nương chớp mắt ti hí, "Làm sao tỷ biết?"

Mộc Vãn Tình cầm một cái chén, múc một chén đầy cơm, lại thêm nửa muỗng thịt kho, chan lên một muỗng nước thịt, lúc này mới đưa chén cơm cho tiểu cô nương, "Này, cầm trở về ăn."

Tiểu cô nương vui mừng hai mắt sáng lên, "Cảm ơn tỷ tỷ xinh đẹp, ngươi thật tốt."

Nàng cầm chén cơm tung ta tung tăng chạy đi, Mộc Vãn Tình nhìn thân ảnh nàng đi xa, khóe miệng hơi nhếch lên, tạo thành một nụ cười cổ quái.

Mọi người ăn uống no đủ, ôm chiếc bụng căng tròn đặc biệt thỏa mãn.

Đây mới là cuộc sống a.

Một tộc nhân thận trọng mở miệng, "Tam tiểu thư, à không, tộc trưởng, lúc nào thì phân phát vải? Quần áo mẹ con chúng ta đều bị rách không ra hình dạng."

Hắn tên là Mộc Tế, tuổi không lớn lắm, nhà chỉ có một quả mẫu, cuộc sống không dư dả.

Một tộc nhân khác nháy mắt với hắn, "Ngươi gấp làm gì, sẽ có, chúng ta phải tin tưởng... Tộc trưởng."

Gấp gáp truy vấn như vậy trông có vẻ không tin tưởng Mộc Vãn Tình, như vậy cũng không tốt lắm.

Mộc Vãn Tình lười biếng nâng cằm, "Thịt sẽ có, vải cũng sẽ có."

Vừa dứt lời, Mộc Tử Thành liền hào hứng chạy vào, "Muội muội, đã mang vải tới."

Thứ bọn họ không thiếu nhất chính là vải.

Mọi người hưng phấn chạy ra ngoài, quả nhiên, mấy chiếc rương được khiên từ trong buồng xe ngựa xuống, mở nắp ra tất cả đều là vải được xếp gọn.

Mặc dù chỉ là vải bố bình thường nhất , nhưng là hàng mới tinh, dùng khá bền.

Mộc Vãn Tình sờ một tấm vải, nhìn về phía tộc nhân Mộc thị đang rục rịch, "Vậy liền bắt đầu đi, đại ca, ngươi tới phụ trách, Lục thúc Lục thẩm, phiền các ngươi lại đây cùng hỗ trợ."

Nàng cố ý rèn luyện đại ca, mà Lục thúc Lục thẩm kinh nghiệm phong phú, lần này lại kiên định đứng về phía nàng, coi như là tâm phúc của nàng.

Lục thúc Lục thẩm vui vẻ đáp ứng, Mộc Tử Thành không nhịn được hỏi, "Tiểu hài tử cũng có sao?"

Tất cả mọi người cũng giương mắt nhìn về phía Mộc Vãn Tình, Mộc Vãn Tình hơi gật đầu, "Đều có."

Trong đám người bộc phát ra tiếng hoan hô, "Tam tiểu thư, ngươi công đạo hơn nhiều so với Mộc Trọng Đức, sẽ không phân biệt đối xử."

Mộc Trọng Đức không giống vậy, có quan hệ tốt với hắn thì mới kiếm được chỗ tốt, tộc nhân bình thường gặp việc khó tới cửa cầu giúp, hắn đều không để ý tới.

Mọi người đều cao hứng phân chia, người người đều có phần, không khí hiện trường vô cùng vui vẻ.

Mộc Vãn Tình không có nhúng tay vào, mà chỉ ở một bên quan sát.

Ban đầu Mộc Tử Thành có chút bối rối, xảy ra sai lầm vài lần, nhưng sau đó cũng trở nên trôi chảy.

Lục thúc Lục thẩm phối hợp ăn ý, cho nên quá trình hoàn thành rất nhanh.

Mọi người lĩnh vải xong cũng không trở về phòng mà chỉ lẳng lặng chờ đợi, chờ người cuối cùng nhận được vải, Mộc Vãn Tình đứng dậy, ho khan một cái, "Ta có chuyện muốn tuyên bố."

"Ngài nói." Giọng điệu của người nói chuyện cực kỳ tôn trọng.

Có thể nói, một bát cơm một bộ y phục này liền giúp Mộc Vãn Tình thu mua được không ít lòng người, về phần có thể duy trì tiếp hay không, phải xem thủ đoạn của Mộc Vãn Tình.

"Bắt đầu từ ngày mai, phàm là hài tử trong tộc từ bảy tuổi trở lên và từ hai mươi tuổi trở, mỗi buổi tối đều phải tiến hành một giờ huấn luyện, nam nữ đều phải tham gia."

Mọi người có chút mờ mịt, "A, huấn luyện cái gì?"

Mộc Vãn Tình đã nghĩ kỹ, học tập và giáo dục tư tưởng đều cần thực hiện, hơn nữa còn phải huấn luyện kỹ.

Chỉ khi tộc nhân đều có thể tự lập, tinh thông một nghề, tộc trưởng như nàng mới có thể bớt chuyện.

Bình Luận (0)
Comment