Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 162 - Chương 162.

Chương 162. - Chương 162. -

"Toán lý hóa, ta tự mình lên lớp, mỗi mười ngày tổ chức thi một lần, đạt hạng nhất được thưởng mười lượng bạc, hạng nhì được thưởng năm lượng, hạng ba thưởng một lượng."

Trong đám người bùng nổ, kích động không thôi, "Mười lượng, ngươi chắc chắn?"

Bọn họ cũng không hỏi toán lý hóa là cái gì, trong đầu chỉ còn có tiền.

Chỉ cần đưa tiền cho bọn họ thì bảo gì bọn họ cũng làm!

Mười lượng bạc a, một phần mười xe ngựa!

"Vô cùng chắc chắn." Mộc Vãn Tình khẽ mỉm cười, chương trình học cùng nội dung sẽ do nàng quyết định, thuận lợi để nàng nhét hàng riêng vào.

Nói trắng ra là, tẩy não cho họ.

Thế hệ trước coi như xong, tam quan đã hình thành, suy nghĩ cứng ngắc, quá khó để cải tạo.

Nàng dứt khoát từ bỏ nhóm người này, lựa chọn thế hệ hài tử kế tiếp, tư tưởng đang phát triển, dễ bị ảnh hưởng.

Nàng tin tưởng, đoạn đường này đủ để nàng lôi kéo thế hệ này về phía nàng.

Một khi thế hệ trẻ đều trung thành với nàng thì thế hệ trước còn có thể làm gì được nữa? Cái này gọi là giải quyết tận gốc.

Mộc Tề vẻ mặt đau khổ, "Mỗi một người đều phải tham gia sao? Ta chỉ biết mấy chữ."

Mộc thị tuy có tộc học, đi học cũng đều miễn phí, nhưng giấy bút phải tự chuẩn bị.

Trong nhà nghèo nên không đủ khả năng chi trả cho chi phí giấy bút.

"Đúng vậy, đây là hoạt động tập thể của thế hệ trẻ trong Mộc thị nhất tộc, ai cũng không thể vắng mặt."

Học toán lý hóa chẳng qua chỉ là một phương thức quan sát điểm mạnh và điểm yếu của những người này, phân loại theo các tình huống khác nhau.

Có một số người cảm thấy hứng thú với kinh doanh, có người lại có thiên phú trong việc quản lý, cũng có người lại nhạy cảm đối với những con số, như vậy sẽ cần những cách đào tạo khác nhau.

Nàng không chỉ muốn những tộc nhân trẻ tuổi này trung tâm với mình mà còn cần có trợ thủ có năng lực.

Thấy mọi người còn đang nghị luận sôi nổi, Mộc Vãn Tình có chút mệt nhọc, kéo mộc Nhị phu nhân trở về phòng. "Nương, ta mang theo rất nhiều lễ vật trở về, cho người chọn lựa."

"Các ngươi bình an trở về chính là lễ vật tốt nhất rồi." Mộc Nhị phu nhân nắm thật chặt tay nữ nhi, "Nhưng mà, nhớ để cho Vu tứ tiểu thư một phần, coi như là quà cám ơn."

"Vâng." Mộc Vãn Tình không có dị nghị, tối nay là toàn bộ Mộc thị nhất tộc chè chén say sưa ăn uống ồn ào, Vu tứ tiểu thư tránh đi, cơm cũng ăn ở trong phòng.

Vẫn là một bộ phép tắc, nhưng, chỉ cần còn có một tia thiện chí, liền đáng giá để nàng tốn thêm chút tâm tư ở trên người Vu tứ tiểu thư.

Ở cửa phòng, đã có người chờ đợi hồi lâu, "Tam tiểu thư."

Mộc Vãn Tình phất phất tay, cử chỉ hết sức thoải mái, "Phương gia chủ, ngươi cuối cùng cũng tới, ta vẫn đang đợi ngươi."

Đồng tử Phương gia chủ hơi coi rút, nàng đang chờ hắn? "Tam tiểu thư túc trí đa mưu, thông minh tuyệt đỉnh, Phương mỗ bái phục..."

Lời khen há mồm liền ra, cũng không lặp đi lặp lại, không hổ là người lăn lộn nhiều năm trong chốn quan trường.

Mộc Vãn Tình cũng không muốn nghe những lời vô dụng này, đi thẳng vào vấn đề, "Ngươi để cho cháu gái lại đây đòi thịt, không phải là đang thử thăm dò ta sao? Ta cũng đã đáp lại, có một số việc không nên nói quá rõ ràng."

Đáp lại có nghĩa rằng theo chân nàng có đường ăn, Phương gia chủ hiểu được, cho nên mới xuất hiện ở nơi này.

"Đoạn đường này ngươi đều đang quan sát ta, hẳn đã rất hiểu rõ phong cách xử sự làm người của ta, cũng không cần vòng vo, có lời cứ việc nói thẳng, ngày hôm nay ta rất mệt mỏi."

"Ta là..." Phương gia chủ hít sâu một hơi, vẻ mặt lo lắng, "Tới quy phục, đây là danh sách Phương thị nhất tộc, chỉ cầu có thể được đối xử bình đẳng với Mộc thị."

Danh sách chính là lễ vật quy phục của hắn, nhưng Mộc Vãn Tình không có nhận lấy, lão hồ ly này cũng thật biết giả bộ, biểu tình lo sợ bất an không thích hợp với một lão cáo già trong chốn quan trường.

Bình Luận (0)
Comment