Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 179 - Chương 179.

Chương 179. - Chương 179. -

"Không có, ngươi nhớ kỹ, đừng có đoán lung tung, cũng đừng có gây chuyện, hắn không phải là người ngươi có thể đắc tội."

Mộc Vãn Tình cực kỳ kỳ quái, "Ta đều vì ngươi mà đắc tội tới Ngũ hoàng tử, chẳng lẽ hắn còn lợi hại hơn so với Ngũ hoàng tử? Đó chỉ có thể là Hoàng Thượng, nhưng tuổi tác lại không khớp."

Mỗi câu nói nhìn như vô tâm, nhưng tất cả đều để hàm ý.

Trán Mộc Cẩm Dao chảy đầy mồ hôi, không dám nhìn thẳng vào mắt Mộc Vãn Tình, "Không, không phải, dù sao đắc tội hắn cũng không có kết cục tốt, lời đã nói hết, tự ngươi quyết."

Nói xong câu đó, nàng quay đầu bỏ chạy.

Mộc Vãn Tình đã nhận được tin tức nàng muốn, xem ra tương lai của thế tử Tấn vương mạnh hơn nhiều so với Ngũ hoàng tử.

Người nào có thể mạnh hơn cả hoàng tử? Chỉ có những người ngồi trên ngai vàng độc nhất vô nhị.

Thế tử Tấn vương sẽ đăng cơ xưng hoàng trong tương lai sao?

Lấy thân phận bàng chi mà có thể leo lên ngôi vị hoàng đế, chỉ có hai loại khả năng, một loại, toàn bộ hoàng tử chính thống của hoàng thất chết sạch.

Một loại, tạo phản!

Nhưng bất kể loại nào, đều sẽ nhấc lên một cơn gió tanh mưa máu lớn, máu chảy thành sông.

Chuyện ngai vàng đổi chủ trước này đều luôn đẫm máu.

Đang lúc nàng suy tư, một tiếng thở dài u ám vang lên.

Mộc Vãn Tình tập trung ngay vào một hướng, "Đi ra đi."

Khu vực này đều là nữ quyến, nam đinh thì ở bên ngoài.

Mộc Dung Tuyết từ trong bóng tối đi ra, thần sắc mê mang lại uể oải, "Vì sao lại biến thành như vậy? Rõ ràng trước đó đã phát triển theo hướng tốt."

Hai người nhìn nhau, trong lòng đều biết rõ vì sao tối nay Mộc Cẩm Dao lại tỉ mỉ trang điểm.

Mộc Vãn Tình đã quen với muôn vàn loại người, gặp qua rất nhiều mặt tối, hoàn toàn không bị ảnh hưởng.

"Lập trường của mỗi người đều không giống nhau, nàng là một phần tử của đại phòng, lợi ích của đại phòng chính là lợi ích của nàng, không thể tách rời, bản chất của con người chính là khi gặp chuyện không liên quan tới mình liền có thể bố thí một ít thiện tâm, có thể nói tới đạo nghĩa nói tới lương tâm, nhưng khi chuyện rơi xuống trên đầu mình, mọi nguyên tắc đều có thể vứt đi."

Vậy nên, nàng không thất vọng.

Mộc Dung Tuyết cực kỳ đau lòng, "Sự lựa chọn của nàng thật sự đúng sao?"

Mộc Vãn Tình thản nhiên nói, "Đúng sai không quan trọng, quan trọng là, nàng tự nguyện.

Nếu không phải, nàng sẽ ra tay. Nhưng nếu đã tự nguyện, vậy thì tự cầu phúc đi.

Chuyện này đã kích thích rất lớn tới Mộc nhị phu nhân, sau khi biết liền lăn qua lộn lại không ngủ được, ảnh hưởng đến Mộc Vãn Tình bên cạnh.

Mộc Vãn Tình mệt mỏi không chịu nổi, "Nương à, mau ngủ đi, có một số chuyện đã xảy ra rồi, có nghĩ nhiều cũng vô ích."

Mộc nhị phu nhân cười khổ một tiếng, nàng từng cho rằng Mộc Cẩm Dao là thiên chi kiêu nữ, là người mà ai cũng đều hâm mộ.

Nhưng bây giờ, lại. . . Tự cam chịu sa ngã.

Thôi, mỗi người đều có duyên số của mình.

Mộc Vãn Tình tỉnh lại, sắc trời đã sáng.

Không có ai trong phòng, nàng dậy muộn nhất.

Duỗi lưng một cái, lười biếng đứng dậy rửa mặt.

Nàng không cần phải buộc tóc rườm rà, chỉ buộc một cái đuôi ngựa, thay y phục thường ngày gọn gàng.

Đi ra cửa phòng, chỉ thấy Mộc nhị gia cùng thê tử đang nói cái gì đó ở hành lang.

Thấy nàng đi ra, Mộc nhị gia vội vàng nói, "Tình nhi, ngươi tỉnh ngủ rồi? Tằng đại nhân mời ngươi đến đại sảnh, vị công tử ngày hôm qua cũng ở đây."

Mộc Vãn Tình nhíu mày, "Đã biết rồi, cha, sáng nay ăn món gì?"

Phòng bếp thuộc quản lý của bộ phận hậu cần, nằm trong phạm vi trách nhiệm của Mộc nhị gia.

"Cháo thịt nạc rau, cho ngươi thêm hai quả trứng chần, được không?"

"Được." Mộc Vãn Tình vui vẻ gật gật đầu, bước chân nhẹ nhàng đi xuống lầu.

Ở đại sảnh, thế tử Tấn vương ưu nhã ngồi uống trà, thần thái kiêu ngạo, bọn thị vệ đều đứng ở phía sau hắn, khí thế bức người.

Mà Tằng đại nhân buông tay đứng ở trước mặt hắn, thần sắc khẩn trương lại bất an.

Nghe được động tĩnh, hắn đột nhiên nhìn lại, ánh mắt nhất thời sáng lên, "Ngài rốt cục cũng tới."

Ánh mắt thế tử Tấn vương trầm xuống, "Tằng đại nhân, trong trường hợp này ngươi thế mà lại để cho một nữ tử tới đây?" Đây là sự thiếu tôn trọng đối với hắn.

Bình Luận (0)
Comment