Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 189 - Chương 189.

Chương 189. - Chương 189. -

"Bởi vì ta đáng tin cậy hơn các ngươi, hài tử có thể sinh thêm, các ngươi có thể thiên vị, nhưng ta đối xử bình đẳng, cứ quyết định như vậy, nếu có dị nghị có thể cự tuyệt lĩnh khoản tiền này."

Nàng vô cùng bá đạo, "Lĩnh tiền thì liền coi như đồng ý."

Không lĩnh bạc trắng? Không phải có bệnh chứ?

Thôi quên đi, nếu không lấy được tiền của hài tử, vậy lấy phần tiền của mình trước, cùng lắm thì chờ hài tử lớn đến mười ba tuổi rồi nói sau.

Không ai đưa ra lời dị nghị, đều nhận được phần thuộc về mình.

Hứa thị trưởng tức Mộc gia yếu ớt mở miệng, "Tộc trưởng, chúng ta có thể lĩnh tiền sao?"

Hiện tại các nàng cũng không có gì cả, cũng không có chỗ dựa, về sau sống như thế nào a?

Mộc Vãn Tình bình tĩnh nhìn các nàng, “Các người có hai sự lựa chọn, một là tái giá, không thể mang đứa nhỏ đi, ta sẽ cho mỗi người một trăm lượng làm của hồi môn.”

“Tái giá?” Tất cả mọi người đều kinh ngạc, dù sao thì phu quân của mình còn chưa chết.

Hơn nữa, Mộc gia bọn họ không có tiền lệ tái giá, thường chỉ có nữ nhân thủ tiết cả đời.

Nhưng Mộc Vãn Tình không quan tâm đến điều này, tất cả đều phải tuân theo quy tắc mà nàng đưa ra, “Đám nam nhân trưởng thành của đại phòng đều đã chết, ta là tộc trưởng nên được quyền cho phép các ngươi tái giá.”

Người trong tộc đều trầm mặc, cảm giác giống như là đang báo thù hơn, này thì sao mà ngăn cản? Nàng cao hứng là được.

Hứa thị, người có tiếng là hiền lương thục đức, sao có thể tái giá được nên liền hỏi, “Lựa chọn thứ hai thì sao?”

Đầu tiên là Mộc Vãn Tình muốn kiểm tra nhân phẩm của bọn họ, thứ hai là nàng muốn sửa đổi bầu không khí này, cho phép người trong nhà được tái giá.

“Chăm sóc hài tử cho thật tốt, đợi đến năm hài tử 13 tuổi thì ta sẽ cho mỗi người 500 lượng, sau khoảng thời gian này thì phải tự thân vận động nuôi người trong nhà.”

Hứa thị và em dâu Mạc thị đưa mắt nhìn nhau, rồi cùng cau mày nói: “Chúng ta đều là nữ nhân yếu đuối, không có năng lực tự mình kiếm tiền.”

Mộc Vãn Tình thản nhiên nói: “Ta mới tiếp nhận một nhóm mẫu y phúc, chỉ cần các ngươi biết nữ công thì có thể nhận về làm, làm nhiều được nhiều, các khác ta chưa dám nói, nhưng nuôi sống bản thân mình chắc chắn là có thể.”

Không phải nàng đang muốn làm khó người khác, mà là nàng hy vọng tất cả mọi người có thể tự lập bằng đôi tay của mình.

Cầu người khác không bằng dựa vào bản thân mình.

Đám người lập tức hỗn loạn, sôi nổi bàn tán, “Tốt quá rồi, ta sẽ là người đầu tiên báo danh, nữ công của ta rất tốt.”

Mặc dù nói mỗi người được chia 500 lượng, nhưng làm gì có ai lại ngại nhiều tiền hơn, không có tiền thì sau này sống như thế nào? Việc hôn nhân của hài tử sẽ giải quyết ra sao? Nào có ai là không cần tiền.

“Ta cũng muốn thử, không biết có khó không.”

“Ta không biết cắt vải, nhưng có thể may y phục được, vậy phải làm sao?”

“Nữ công của ta không tốt lắm, nhưng ta muốn kiếm tiền.”

Đám nữ nhân mồm năm miệng mười truy vấn, nhưng Mộc Vãn Tình dứt khoát xua tay, “Ta tự có sắp xếp của mình, các ngươi không cần gấp, từng việc sẽ lần lượt đến.”

Nàng nhìn về phía hai tức phụ của đại phòng, “Các ngươi suy tính thế nào?”

Hứa thị không nghĩ ngợi nói, “Ta chọn ở lại chăm sóc hài tử, ta biết nữ công.”

Mạc thị cũng tỏ vẻ kiên quyết, “Ta cũng sẽ không tái giá.”

Cho dù tái giá thì cũng phải tìm được người thích hợp, nhưng ở thời điểm này thì làm sao có thể tìm được người thích hợp?

Đám người thiếp thấp của đại phòng Mộc gia thì không khỏi nóng nảy, “Chúng ta muốn tái giá, mong tam tiểu thư giúp chúng ta tìm được người tốt.”

Mộc Vãn Tình nhàn nhạt hỏi lại, “Người như thế nào mới tính là người tốt?”

Một người thiếp thất lớn gan nhìn về phía những nam nhân Mộc gia rồi nói, “Có thể cho ta đủ ăn đủ mặc.”

Chậc, nói trắng ra vẫn muốn làm một tiểu thiếp cho người khác.

Mộ Vãn Tình cũng không muốn dính vào chuyện này, “Chuyện này ta không giúp được các ngươi, sau khi rời khỏi nhà cho phép các ngươi tự tìm, nhưng tuyệt đối không được đụng tới nam nhân trong tộc.”

Bình Luận (0)
Comment