Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 193 - Chương 193.

Chương 193. - Chương 193. -

Mộc Vãn Tình không có khả năng tự mình ra đề nữa, như vậy chẳng phải mệt chết nàng sao.

"Đúng, rất đơn giản, lúc ta lên lớp ngươi cũng nghe bên lắng cạnh, đều nghe hiểu."

Tiết học đầu tiên nàng dạy về chữ số Ả Rập, đây chính là nền tảng của toán học.

Chờ học được chữ số Ả Rập, lại bắt đầu dạy cộng trừ nhân chia, còn có bảng cửu chương, phạm vi thi bao gồm trong phạm vi này.

Đây là kiến thức hoàn toàn mới, tất cả mọi người ở trên cùng một vạch xuất phát, xem thử ai có thiên phú hơn.

Nàng lại gom tất cả hài tử trong nhà trẻ tới nghe giảng, cũng không tính là quá đáng, chỉ muốn bọn họ có chút khái niệm đầu tiên.

Cái này sao, mỗi ngày tiểu hài tử đều đọc thuộc lòng bảng cửu chương, đại hài tử bị so sánh sẽ không cảm thấy xấu hổ sao? Phải nỗ lực hơn.

Vu Uyển Nhu lấy dũng khí gật đầu, "Được rồi, ta thử xem, ta ra đề xong ngài lại kiểm tra giúp ta."

"Được."

Rất nhanh đã có đề thi, sau khi Mộc Vãn Tình xem xong xác định không thành vấn đề, liền tuyên bố đợt khảo thí bất ngờ, dù sao cũng đang nhàn rỗi, vậy liền khảo thí.

Đám học sinh liền kêu la thảm thiết, thật sự là một khắc cũng không được nhàn rỗi.

Không có cách nào, thi tốt có thưởng, thi không tốt. . . Ai mà chẳng có một chút lòng tự trọng.

Tất cả mọi người đều liều mạng, tranh thủ giành được thành tích tốt.

Kết quả thi có ngay lập tức, Vu Uyển Nhu đưa bản ghi chép thành tích cho Mộc Vãn Tình, Mộc Vãn Tình không nhận, "Người đứng đầu là ai?"

Vu Uyển Nhu dừng một chút, "Mộc Dung Tuyết, nàng tương đối nhạy cảm đối với con số."

Mộc Vãn Tình cũng không bất ngờ gì, lúc trước Mộc Dung Tuyết đã lộ ra thiên phú ở phương diện này, thời điểm quản lý một nhóm người làm xà phòng, chưa từng xảy ra sai sót số liệu.

"Thứ hai thì sao?"

"Mộc Tế." Vu Uyển Nhu cảm thấy xa lạ với cái tên này.

Mộc Tế? Mộc Vãn Tình rất ấn tượng với người này, trong nhà nghèo khó, có một quả mẫu, trình độ văn hóa không cao.

"Thứ ba thì sao?"

"Mộc Tử Thành." Vu Uyển Nhu cẩn thận báo ra cái tên, có chút lo lắng Mộc Vãn Tình mất hứng.

Dù sao thì đây cũng là thân đại ca của Mộc Vãn Tình, bị người vượt qua hẳn trong lòng cũng không được thoải mái.

Mộc Vãn Tình thì hoàn toàn không có khái niệm này, chuyện thi cử hoàn toàn dựa vào bản lĩnh, chẳng lẽ còn có thể dựa vào cửa sau?

"Không tồi, gọi ba người này tới đây, ta có cơ hội nhỏ cho bọn họ."

Ba người vừa tới, nhất thời khiến xe ngựa trở nên chật ních, Mộc Vãn Tình còn gọi Mộc Tử Ngang tới.

Mộc Tử Ngang hưng trí ngang nhiên, "Muội muội, muội muốn dạy cái gì sao?"

Đi theo muội muội hắn đã học được rất nhiều điều thú vị, mỗi ngày đều vui vẻ.

"Kế toán." Ngữ khí Mộc Vãn Tình mang theo một tia u oán, hiện giờ sổ sách hai đội ngũ đều do một mình nàng giữ.

Còn những khoản phức tạp hơn trong phương diện làm ăn như nhập nguyên liệu, biểu đồ doanh số, sổ sách hàng ngày vân vân, một mình nàng sắp xếp.

Không khó, nhưng lại cực kỳ rườm rà, nàng cấp thiết muốn tìm người hỗ trợ, để nàng được thoát khỏi đám sổ sách này.

Mộc Vãn Tình chỉ dạy một chút kiến thức đơn giản nhất, kế toán, hạch toán, thanh toán.

Nhưng đã đủ làm cho năm người phải đau đầu, vẻ mặt ngây ngốc, lượng tin tức có chút nhiều.

Mộc Vãn Tình xoa xoa mi tâm, "Không cần gấp gáp, cứ từ từ, hàng ngày mọi người giao tiếp trao đổi với nhau, có cái gì không hiểu có thể đến hỏi ta."

Nàng đưa cho họ cuốn sổ tay kiến thức kế toán mà nàng đã soạn, "Chỉ có một bản, các ngươi sao chép nó cho mình một bản."

Được rồi, Mộc Tử Thành tiếp nhận sổ tay, kéo Mộc Tế cùng huynh đệ nhà mình trở về xe ngựa tiếp tục nghiên cứu.

Hiện giờ, huynh đệ bọn họ giữ một chiếc xe ngựa, phụ mẫu một chiếc, chủ tớ Vu Uyển Nhu một chiếc, Mộc Vãn Tình một chiếc, tổng cộng có bốn chiếc xe ngựa, lại thêm một chiếc xe la vải xanh chứa đầy vật tư.

Vậy nên, việc ngủ qua đêm trên xe ngựa hoàn toàn không có vấn đề.

Mộc Dung Tuyết không có lập tức đi, dáng vẻ muốn nói rồi lại thôi.

Bình Luận (0)
Comment