Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 200 - Chương 200.

Chương 200. - Chương 200. -

Khóe miệng Mộc Vãn Tình nhếch lên một nụ cười tà ác, "Đúng, chúng ta là thị vệ bí mật của phủ Ngũ hoàng tử, chuyên môn thay hắn bài trừ kẻ có dị tâm bất chính, ám sát đối thủ, làm chút chuyện bẩn không thể nhìn thấy ánh sáng..."

Nhìn nàng nghiêm trang nói bậy, Thẩm Vĩnh cùng đồng bạn không nói gì nhìn trời.

Lại tới, lại tới, lại bắt đầu hố Ngũ hoàng tử.

Ngũ hoàng tử, ngài vĩnh viễn không biết được mình đã đội bao nhiêu cái nồi.

Gã râu quai nón bỗng nhiên ý thức được mình bị cuốn vào cuộc tranh đoạt hoàng quyền, cả người đều không tốt, "Không không, đừng nói nữa, ta không muốn biết."

Mộc Vãn Tình hết lần này tới lần khác muốn nói cho hắn nghe, "Còn ta, nhìn như chỉ có mười mấy tuổi, thật ra thì, năm nay ta đã chín mươi sáu tuổi, được xưng là Thiên Sơn Đồng Lão, ta vì luyện công tẩu hỏa nhập ma nên mới trông như vậy, nhưng muốn giết sạch các ngươi chỉ cần một câu."

Nghe nàng nói, Tằng đại nhân nghiêng đầu sang chỗ khác, cực lực nhịn cười.

Gã râu quai nón hối hận không kịp, "Chúng ta chỉ bị lợi dụng, chỉ cần có thể giữ được mạng người nhà chúng ta, ta liền nói."

"Được, nói đi."

Gã râu quai nón không dám giấu giếm nữa, luyên thuyên nói, là như vầy, bọn họ là sơn tặc, trước đây không lâu nhận được một tin tức, nói có một quan viên nghỉ hưu mang theo thê thiếp cùng con cái hồi hương, đồng thời còn mang theo của cải vơ vét cả một đời của dân chúng, bọn họ chỉ là thay trời hành đạo...

Mộc Vãn Tình có chút ghét bỏ, lại không thể nói sự thật sao? Cứ nhất định phải thay mình tẩy trắng các loại.

"Thôi đi, loại chuyện hoang đường này lừa gạt này tự các ngươi lừa mình là được, nói trọng điểm."

Gã râu quai nón còn nghe nói, bên trong còn có một tiểu cô nương thích giả nam trang bị nhà quyền quý có tính cách quái gở đính ước, sắp vào nhà cao cửa rộng.

Đám sơn tặc nếu đã nảy sinh ý niệm cướp bóc trong đầu, tất nhiên không muốn sau chuyện này bị trả thù, vậy nên xử lý sạch sẻ chút, trọng điểm là phải xử lý tiểu cô nương trong truyền thuyết kia.

Mộc Vãn Tình nhíu mày, cái gọi là xử lý sạch sẽ của hắn, hẳn là giết chết toàn bộ đi, phỏng chừng đây không phải là lần đầu tiên làm loại chuyện này.

Vậy, không cần phải thả hắn một con ngựa.

"Vậy các ngươi làm sao mà tìm được? Ta cũng không có ở cố định một chỗ." Điểm này khiến nàng không hiểu.

Râu quai nón cũng rất mê mang, "Chúng ta cho rằng đúng là đội ngũ này, xe ngựa giống nhau như đúc."

Khóe miệng Mộc Vãn Tình giật một cái, hóa ra là chọn nhầm đối tượng hạ thủ.

May là như vậy, đội ngũ này có giá trị vũ lực cao hơn nhiều, không chỉ có thị vệ, còn có tiêu cục.

Nếu là đội ngũ lưu đày chỉ có đám quan sai Tằng đại nhân, chưa chắc có thể đấu được với đối phương.

Nàng lại suy nghĩ, "Giang thị vệ."

Mọi người đồng loạt nhìn về phía Thẩm Vĩnh, Trầm Vĩnh im lặng, không tiếng động thở dài, giơ tay phải lên, "Có ta."

Thật xin lỗi a, Ngũ hoàng tử, không phải ta muốn hố ngươi, thật sự là. . . Không có cách nào.

Mộc Vãn Tình phân phó nói, "Đưa đám người này tới chỗ quan phủ, liền nói, bọn họ có gan công khai đánh cướp người của Ngũ hoàng tử, sau lưng nhất định có độc thủ, để cho hắn cẩn thận tra rõ, nghiêm trị một nhóm người này, nếu tra được đầu mối gì liền truyền tới phủ Ngũ hoàng tử."

"Vâng."

Mộc Vãn Tình hạ thấp giọng nói, "Ngươi có thể ám chỉ một chút đầu mối, nhắm thẳng vào thế tử Tấn vương."

"Ngài hoài nghi là hắn?" Trầm Vĩnh còn hoài nghi là Ngũ hoàng tử đâu, dẫu sao, Ngũ hoàng tử con rồng cháu phượng không chịu nổi nửa điểm ủy khuất.

"Ta đắc tội không nhiều người, trừ thế tử Tấn vương, chính là người của đại phòng Mộc gia." Mộc Vãn Tình vốn đã quên chuyện, nhưng có vài người lại không thích yên bình, vậy thì vui đùa một chút đi. "Có cơ hội lại truyền thêm một tin tức khác, nói Mộc Cẩm Dao đã rơi vào tay thế tử Tấn vương."

Ngũ hoàng tử không điên mới là lạ chứ, nào có tinh lực lại nhìn chằm chằm nàng.

Hai bên châm lửa, sẽ để cho bọn họ chó cắn chó, coi như là hậu lễ đưa tặng hai vị.

"Vâng." Thẩm Vĩnh chỉ biết thở dài một tiếng, chọc ai không được lại đi chọc phải vị tổ tông này.

Bình Luận (0)
Comment