Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 208 - Chương 208.

Chương 208. - Chương 208. -

Tằng đại nhân biết một chút chuyện lớn nhỏ ở kinh thành, nhưng đối với tình hình biên quan thì không rõ lắm.

Mà Thẩm Vĩnh xuất thân từ phủ Ngũ hoàng tử, từng tiếp xúc qua các tầng lớp khác nhau nên tương đối hiểu rõ mấy chuyện này.

"Triều Đại Tề chia làm Kinh vệ và Ngoại vệ, Ngoại vệ lập ra Đô Chỉ Huy Sứ Ty, tên gọi tắt là Đô Ty, Đô Ty của Tây Lương thiết lập tại Lương Thành, phía dưới có mười sáu vệ quân đóng ở các pháo đài Lương Thành, xuống dưới nữa là Thiên Hộ Sở. . ."

Tây Lương không thiết lập phủ huyện, mà là vệ sở phụ trách cả quân sự cùng dân sự, Đô Chỉ Huy Sứ Ty đều đặt tại Lương Thành.

Hắn phổ biến sơ lược về tình hình chung của quân sự Đại Tề, quân tịch là cha truyền con nối, binh nông đoàn kết, kết hợp phòng thủ và tấn công.

Mộc Vãn Tình có chút hiểu ra, "Cũng có nghĩa là, Đô Chỉ Huy Sứ Ty là quan lớn nhất ở Tây Lương , đã quản quân sự, lại quản dân sinh, không có tri phủ tri huyện nha môn, có đúng không?"

Thẩm Vĩnh khẽ gật đầu, "Đúng vậy, Đô Chỉ Huy Sứ Ty của Tây Lương vẫn luôn do Đỗ gia đảm nhiệm. Nhiều thế hệ của Đỗ gia đóng quân ở Tây Lương, nhiều đời chết trên chiến trường, da ngựa bọc thây, cả nhà trung liệt, đương kim hoàng hậu chính là nữ nhi Đỗ gia."

Đô Chỉ Huy Sứ Ty hiện tại chính là chỉ huy quân đoàn, giải thích như vậy liền hiểu rõ.

Mộc Vãn Tình mím môi, "Vậy chúng ta tới Lương Thành rồi sẽ được xử trí thế nào?”

Vấn đề này Tằng đại nhân có thể trả lời: "Do vệ sở an bài đi khai hoang quân sự, về phần phân đến chỗ nào, đều là ngẫu nhiên."

Hắn chỉ cần bàn giao lại người, coi như đã hoàn thành nhiệm vụ.

Ánh mắt Mộc Vãn Tình lấp lóe, "Ngẫu nhiên sao, có nghĩa chúng ta có thể sắp xếp."

Tăng đại nhân nhắc nhở một câu, "Bình thường mà nói, sẽ không cho phép gia tộc tụ tập một chỗ, sẽ phân chia đến từng Thiên Hộ Sở."

Như vậy là để thuận tiện cho việc quản lý, tránh tụ tập một chỗ rồi gây chuyện.

Trong lòng Mộc Vãn Tình hiểu rõ, "Tình hình thương mậu của Tây Lương như thế nào?"

Tằng đại nhân cùng Thẩm Vĩnh nhìn nhau, "Cái này thì không rõ ràng lắm."

Bọn hắn đều chưa từng tới biên quan, cũng chưa từng làm ăn buôn bán.

Mộc Vãn Tình cũng đoán trước được: "Vậy phái mấy người qua bên đó kiểm tra, lô hàng này tốt nhất nên bán đi hết trước khi chúng ta vào thành, hơn nữa giá cả cần hợp lý."

Ngàn dặm xa xôi mang hàng tới đây, đương nhiên muốn bán được với giá tốt.

Mặc dù đây là vụ mua bán không bỏ vốn, một đường này cũng kiếm lời không ít tiền.

Thẩm Vĩnh cũng muốn dựa vào việc này để phát tài: "Được, để ta an bài."

Tằng đại nhân nghĩ tới một chuyện, "Đúng rồi, tiểu thư, ngài có dự định làm gì với đống trang sức trong tay không?"

Lúc đó Mộc Vãn Tình vẫn còn một khoản tiền, nàng định mua đồ sứ, nhưng điều kiện đường xá không tốt, gặp va chạm sẽ dễ hư hỏng, nên sau khi cân nhắc nàng liền từ bỏ.

Tuy nhiên, nàng đã chọn mua trang sức, tất cả đều là hàng tinh phẩm, loại đồ này không chiếm nhiều diện tích nên có thể dễ dàng mang theo.

Tằng đại nhân tỏ vẻ không hiểu, biên quan khổ hàn, quan viên nơi này cũng không giàu có, có thể bán trang sức này cho ai được chứ?

"Ta tính đem đi đổi đồ." Mộc Vãn Tình không nói nhiều lời, mỗi một món đồ đều có giá trị của riêng nó, phải xem ngươi dùng như thế nào.

Sau một thời gian nghỉ ngơi, Thẩm Vĩnh cũng mang đến tin tức tốt: "Ngoài thành Cam Châu có một cái chợ biên giới, định kỳ mở ra, tiến hành giao dịch với các quốc gia, nghe nói rất náo nhiệt.”

Ánh mắt Mộc Vãn Tình sáng lên, thật tốt: "Vị trí thành Cam Châu ở đâu?"

Thẩm Vĩnh tiện tay vẽ một hình tam giác, "Thành trì quốc gia chúng ta là xa xôi nhất, giáp với Đô Ty Tây Lương, giao thoa với biên giới Sở quốc, cách nơi này hơn mười ngày lộ trình."

Vị trí của Cam Châu thành và Lương Thành tạo thành hình tam giác với nơi ở của bọn họ, Cam Châu thành là đỉnh nhọn, xuất phát từ nơi này đến Lương Thành hay Cam Châu thành đều mất hơn mười ngày lộ trình.

Mộc Vãn Tình có chút suy tư.

Thẩm Vĩnh chủ động đưa ra ý kiến: "Tiểu thư, lần này người tự mình qua đó tọa trấn, ta hoàn toàn không có kinh nghiệm."

Mộc Vãn Tình hơi trầm ngâm, "Như vậy đi, Tằng đại nhân, ngươi mang theo đoàn người đến Lương Thành trước, nhưng cũng đừng vào thành, tìm một chỗ ở tạm vài ngày, chờ ta chạy tới hội họp."

"Được." Tằng đại nhân không có ý kiến, đối với năng lực và nhân phẩm của Mộc Vãn Tình đều rất tin tưởng. Nếu nàng thật sự muốn chơi thủ đoạn gì đó, hắn cũng đấu không lại.

Bình Luận (0)
Comment