Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 210 - Chương 210.

Chương 210. - Chương 210. -

Huynh đệ Mộc Tử Thành trà trộn trong đám đông đi tới, "Muội muội, nếu không, chúng ta đừng ở nơi đó, tự tìm một nơi khác."

Lúc này Mộc Vãn Tình dẫn theo hai ca ca, Mộc Tử Thành trải qua mấy ngày lịch luyện đã trưởng thành hơn rất nhiều, hắn rất quen thuộc với người của thương đội, có thể hỗ trợ.

Về phần Mộc Tử Ngang, hoàn toàn là dẫn theo để nhìn chuyện đời.

Mộc Vãn Tình hơi cau mày, "Đây là địa bàn của Kỷ gia, có rất nhiều tai mắt bí mật quan sát, chúng ta cũng đừng nên hành động thiếu suy nghĩ, quan sát tình huống trước rồi nói sau."

Mục tiêu của bọn họ là nhanh chóng phát tài, chứ không phải là gây thù khắp nơi.

"Vậy được."

Thành Cam Châu rất lớn, nhưng lại rất đổ nát, con đường gạch xanh gập ghềnh không bằng phẳng, hai bên đường đều là những căn nhà thấp bé dột nát, từng gian từng gian một dựa sát vào nhau, rêu xanh loang lổ tường rào cho thấy đã có lịch sử lâu đời.

Đi một đoạn đường, tầm mắt mở rộng, kiến trúc càng ngày càng tốt, là một con phố buôn bán đầy náo nhiệt.

Đi qua ngã tư, Mộc Vãn Tình nhìn ra ngoài, bên tay trái tất cả đều là khách điếm, bên tay phải. . . Bách Hoa Lâu, Vạn Hoa Các? Đây là địa phương quỷ quái gì? Con phố thanh lâu?

Đoàn người dừng lại ở cửa khách điếm Duyệt Lai, khách điếm Duyệt Lai trang hoàng không tệ, cổ kính, rất là tinh xảo.

Tiểu nhị nhiệt tình tiến lên đón khách, "Tiểu Lục Tử, sao lại là ngươi dẫn người đến?"

Tiểu Lục Tử chỉ vào đoàn người Thẩm Vĩnh, "Tiểu nhị ca, Ngô ca bảo cho ta dẫn tới."

Tiểu nhị im lặng nhìn lướt qua, vui vẻ ra mặt gật đầu, "Được, ta biết, ngươi mau trở về đi."

Hắn nhanh chóng đón đoàn người vào trong, trong miệng không ngừng nói, "Khách quan, thành Cam Châu chúng ta có hơn mười khách điếm, mà khách điếm Duyệt Lai chúng ta là khách điếm tốt nhất thành Cam Châu, rượu và thức ăn trong khách điếm đều là hạng nhất, trước mắt chính là buổi hợp chợ lớn nhất cả năm, thương hộ các nơi lũ lượt chạy tới, khách điếm của chúng ta đều chứa đầy khách. . ."

Đầu tiên là nâng giá trị bản thân lên, khoe khoang bản thân làm ăn tốt.

Thẩm Vĩnh dừng bước lại, quay đầu bước đi, "Sao lại không nói sớm? Vậy thì chúng ta đi."

Tiểu nhị trợn mắt há hốc mồm, lời hắn còn chưa nói hết, quan khách này sao lại ngay thẳng như vậy? "Không không không, ý ta nói là, đầy người ở, nhưng vẫn giữ lại hai viện tốt nhất, chỉ dành cho quan khách tôn quý nhất."

Thần sắc Thẩm Vĩnh cổ quái nhìn tiểu nhị một cái, tựa hồ muốn nói, ngươi không thành thật. "Vậy ta muốn một viện."

Tiểu nhị thiếu chút nữa lật xe, không dám phô trương miệng lưỡi nữa, "Hàng của các người nhiều như vậy, có thể gửi ở khố phòng của chúng ta, bảo đảm an toàn đáng tin cậy, có thể các ngươi không biết, đây là khách điếm do Vệ Chỉ Huy Sứ mở, mặc kệ phát sinh chuyện gì, đều có thể hỗ trợ giải quyết."

"Không cần." Thẩm Vĩnh quả quyết cự tuyệt, hắn ngu mới có thể đưa hàng hóa đến khố phongg của người khác.

"Khách quan. . ." Tiểu nhị còn muốn cố gắng thêm.

Mộc Vãn Tình đi theo phía sau ho khan một tiếng, "Ta muốn tắm nước nóng, đi an bài."

Ngữ khí không cho chất vấn của nàng khiến tiểu nhị không dám nói nhiều nữa, "Vâng."

Sân rất lớn, giữa sân có trồng một đại thụ che trời, lá đã rụng hết, trụi lủi.

Nơi này có ba gian phòng chính, Mộc Vãn Tình một gian, huynh đệ Mộc gia cùng Thẩm Vĩnh ở một gian, chính đường dùng để chiêu đãi khách nhân.

Bọn thủ hạ chen chúc ở sương phòng phía tây, một nửa hàng hóa đặt ở sương phòng phía đông, một nửa thì không có dỡ xuống, đặt ngay trong sân.

Phòng được trang bị một tầng tường ấm (tường có ống dẫn hơi nóng để sưởi ấm), cho nên bên trong phòng cực kỳ ấm áp, đồ nội thất bằng gỗ lê ôn nhuận lại tao nhã, còn phân ra một tịnh phòng.

Nước nóng chảy vào, Mộc Vãn Tình cho thị nữ lui xuống, nàng ngâm trong nước nóng, cảm giác cả người đều thoải mái.

Khách điếm này đã bỏ vốn lớn để trang hoàng, khắp nơi đều tốn tâm tư, đặc biệt dành cho những phú thương có tiền ở.

Nàng đi tới chính đường, tất cả mọi người đều ngồi đây thương lượng mọi chuyện.

Bình Luận (0)
Comment