Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 212 - Chương 212.

Chương 212. - Chương 212. -

"Đây là ý của Kỷ gia sao? Tất cả mọi người đều phải nộp sao?" Thẩm Vĩnh quả thực không dám tin tưởng Kỷ gia lại dám đường đường chính chính cướp tiền như vậy, dù sao cũng là quan viên a.

Vẻ mặt tên béo đúng lý hợp tình, "Dĩ nhiên, đến địa bàn của Kỷ gia thì phải nghe theo Kỷ gia an bài, cũng không thu nhiều, một xe hàng thu hai trăm lượng, các ngươi có năm mươi mốt xe, một vạn lẻ hai trăm lượng."

Con bà nó, công phu sư tử ngoạm, còn nói không thu nhiều? Mọi người đều muốn mắng chửi.

Thẩm Vĩnh không thể nhịn được nữa, "Ngươi là thiếu gia nhà họ Kỷ."

Tên béo khẽ cau mày, "Mặc dù ta không phải, nhưng so với Kỷ thiếu gia càng có thể diện hơn."

Thẩm Vĩnh vừa nghe được lời này, suy tính hồi lâu, bỗng nhiên kêu lên một tiếng, "Thất kính, thì ra là công tử nhà Đô Chỉ Huy Sứ, Đỗ công tử, thứ cho ta có mắt không biết núi Thái Sơn, xin ngài lượng thứ cho."

Hắn cực kỳ cung kính thi lễ một cái, toàn trường yên lặng như tờ, tên béo cũng ngây dại.

Mộc Vãn Tình lạnh lùng mở miệng. "Không đúng không đúng, đường đường là công tử nhà Đô Chỉ Huy Sứ, vì sao phải thay Kỷ gia thu phí bảo hộ? Quá vô lý, người ta là cấp trên, hơn nữa, cả nhà Đỗ gia trung liệt, tuyệt đối sẽ không làm ra loại chuyện vô liêm sĩ này."

Hai tay nàng vỗ một cái, ánh mắt lóe lên, "A, ta hiểu rồi, ngươi giả mạo Đỗ công tử, cố ý bôi xấu thanh danh của hắn, vu khống hãm hại Đỗ gia, muốn kéo Đỗ gia trung thành tận tâm xuống ngựa, ngươi là gian tế! Ta muốn cử báo ngươi!"

Nàng tiện tay đội mấy cái nồi cho hắn, nồi sau so với nồi trước càng nghiêm trọng hơn.

Tên béo sợ ngây người, theo bản năng phản bác,"Ta không có, ngươi nói bậy, là ngươi. . ."

Thẩm Vĩnh bất động thanh sắc ngắt lời hắn: "Phát sinh chuyện như vậy ở ngay dưới mắt Kỷ gia, Kỷ gia biết không? Hay là cố ý giả vờ không biết?"

Mộc Vãn Tình hỏi rất ngây thơ, "Tại sao lại giả bộ không biết?"

"Có thể, do có mâu thuẫn chăng?" Thẩm Vĩnh học cách nói chuyện của Mộc Vãn Tình, lại mang theo giọng điệu đê tiện, rất là gợi đòn.

Tên béo vừa tức vừa giận, "Bắt hết những tên tà thuyết mê hoặc người này cho ta."

Mẹ nó, một lời không hợp liền bắt người, Thẩm Vĩnh cũng nổi giận, "Ngươi dám."

Thân là quan thất phẩm, huống chi hắn vốn xuất thân từ phủ Ngũ hoàng tử, lúc ở kinh thành đi tới chỗ nào cũng được phủng cao.

Đoạn đường này vì kiếm tiền nên mới nỗ lực như vậy, chịu nhiều cực khổ như vậy, ai dám ngăn cản đường phát tài của hắn, chính là giết cha giết mẹ hắn, há có thể nhẫn nhịn.

Tên béo càng kiêu ngạo, "Bắt hết tất cả lại, một người cũng không tha."

Hắn chỉ có vài người, lần này Thẩm Vĩnh ra ngoài dẫn theo sáu bảy chục người, cho dù những người khác bị giữ lại ở trong sân, bên người vẫn có mười mấy người như cũ.

Hai bên xung đột, không mất nhiều công sức đã đánh gục đám người tên béo.

Tên béo bị đè trên mặt đất, tức giận oa oa kêu to, "Các ngươi chết chắc rồi."

Các thực khách cũng chạy sạch, chưởng quỹ không dám chạy xa, rúc ở trong góc kêu lên, "Mau dừng lay, dượng của hắn là Vệ Chỉ Huy Sứ Kỷ Thành Đống, trưởng quan tối cao của thành Cam Châu."

Thẩm Vĩnh ngây ngẩn cả người, thiệt hay giả? Không phải chứ, mới đây đã đắc tội với trưởng quan? Vậy còn có thể buôn bán được nữa sao?

Tên béo đắc ý hết sức, "Không sai, dượng ta là lớn nhất, các ngươi dám đối xử với ta như vậy, chờ xui xẻo đi."

Mộc Vãn Tình nhíu mày, chậm rãi mở miệng, "Cháu trai Vệ Chỉ Huy Sứ là gian tế sao? Trơi ơi, sao có thể như vậy chứ? Vệ Chỉ Huy Sứ có biết không? Đô Chỉ Huy Sứ có biết hay không? Bệ hạ có biết hay không?"

Khuôn mặt tươi cười của tên béo cứng đờ, "Ngươi nói bậy nói bạ, các ngươi mới là gian tế, các ngươi đừng nghĩ có thể sống sót rời khỏi thành Cam Châu, chờ đó cho ta."

Thẩm vĩnh có chút buồn rầu, "Tiểu thư, ta nhất thời không nhịn được, hình như lại gây họa rồi."

Tình hình phát triển quá nhanh, hắn cũng còn chưa phản ứng kịp, mọi chuyện đã thành ra như vậy.

Bình Luận (0)
Comment