Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 214 - Chương 214.

Chương 214. - Chương 214. -

Trong mắt Hà Thiên Hộ có hung quang, "Kiên nhẫn của ta có hạn, ta đếm đến mười, nếu không đầu hàng, vậy thì chờ chịu chết đi, một, hai, ba. . . "

Hắn đếm đến ba, dừng một chút, trực tiếp đếm tới mười, "Bắn tên."

Mẹ kiếp, nói không giữ lời a, quá xảo quyệt.

Thẩm Vĩnh không chút do dự kéo tên béo qua, che trước mặt mình, tên béo bất ngờ không kịp đề phòng trúng mấy mủi tên, "A a a, cha, cứu con."

Sắc mặt Hà Thiên Hộ kịch biến, "Dừng tay, mau dừng tay."

Hắn nhìn đứa con trai bị tên bắn như kẹo hồ lô, vừa đau lòng vừa giận, "Các ngươi thật hèn hạ, mau buông Phi Hùng ra."

Thẩm Vĩnh trốn sau lưng tên béo không ló đầu ra, lạnh lùng mở miệng, "Đây là gian tế của Bắc Sở, ngươi xác định muốn thả gian tế đi sao?"

"Ngươi nói bậy, Hà gia chúng ta đều là người trung can nghĩa đảm. . ." Hà Thiên Hộ giận điên lên, ở đâu ra mấy kẻ bệnh thần kinh này vậy.

Mộc Tử Thành kéo một thủ hạ của tên béo đi đến bên cửa sổ, một tay giơ một tờ giấy nhận tội.

"Đây là thư nhận tội do hắn đã ký, phía trên viết rất rõ ràng, hắn bị Bắc Sở thu mua, cố ý ỷ vào quan hệ đặc biệt với Kỷ Vệ Chỉ Huy Sứ mà quấy nhiễu thành thị, phá hư quan hệ giữa hai nước, hủy hoại danh tiếng Kỷ phủ, còn tiện thể kéo Đô Chỉ Huy Sứ xuống nước, từ đó khiến cho Bắc Sở thuận lợi xâm chiếm vùng đất Tây Lương rộng lớn. . ."

"Vèo." Một mũi tên dài bắn tới, Mộc Tử Thành đúng lúc rụt đầu lại, mũi tên bắn vào cột trụ, đâm vào một phần ba cây cột, có thể thấy được lực đạo sâu cỡ nào.

Mộc Tử Thành bị dọa sợ tới mức cả người đổ đầy mồ hôi lạnh.

Mộc Vãn Tình nhíu mày một cái, có chút giận giữ, cất giọng kêu to.

"Giết người diệt khẩu, Hà gia giết người diệt khẩu, Hà gia là gián điệp, là gian tế. Là tay sai của người Bắc Sở, bọn họ bán tình báo, bán đứng lợi ích Tề quốc đổi lấy tiền tài, không biết xấu hổ, vô sỉ, đê tiện. . . Quân bán nước người người đều có thể đuổi giết. . ."

Theo lời nói của nàng, sắc mặt binh lính đều thay đổi, hoài nghi nhìn thượng quan của bọn họ.

Thật hay giả?

Hà Thiên Hộ tức giận tứ chi lạnh như băng, trong lòng dâng lên một tia sát ý, "Nói xạo, Hà gia chúng ta trung thành tận tâm, thà chết cũng sẽ không làm gian tế, ta thấy các ngươi mới là gian tế, các huynh đệ, đây là kế phản gián của bọn họ, chúng ta làm huynh đệ nhiều năm, các ngươi còn không tin tưởng cách làm người ta sao?"

"Hôm nay không thể để cho bọn họ còn sống rời đi, nghe hiệu lệnh của ta, giơ tên lên!" Chỉ có giết sạch những người này, lại nghĩ biện pháp tẩy trắng, nếu không hậu hoạn vô cùng.

Cũng trong lúc đó, Mộc Vãn Tình cũng kêu to một tiếng, "Đều nghe kỹ, chúng ta liều chết đánh một trận với gian tế Hà gia của Bắc Sở, cho dù dùng hết một giọt máu cuối cùng cũng không được lui về phía sau, tận trung vì triều Đại Tề, tận trung vì Hoàng đế bệ hạ."

Mộc Tử Thành không chút do dự bắt chước, " Tận trung vì triều Đại Tề, tận trung vì Hoàng đế bệ hạ."

" Tận trung vì triều Đại Tề, tận trung vì Hoàng đế bệ hạ." Đoàn người Thẩm Vĩnh không hẹn mà cùng kêu to, mấy chục người cùng nhau kêu, cứ thế mà tạo thành bầu không khí bi tráng hy sinh thân mình vì tổ quốc.

Mũi tên trong tay binh lính yên lặng buông xuống, như vậy làm sao đánh? làm sao có thể xuống tay với người mình, đây chính là mất lương tâm!

Sắc mặt Hà Thiên Hộ tái xanh, hai tay đều run rẩy, Hà gia khổ tâm kinh doanh mấy thập niên, thật vất vả mới leo đến bước này, lại muốn lật thuyền trong mương nhỏ sao?

Không, hắn không cam lòng.

"Các huynh đệ, các ngươi đừng nghe chuyện hoang đường của bọn họ, bọn họ. . ."

Mộc Vãn Tình viết một tờ giấy nhỏ đưa cho Thẩm Vĩnh, sau khi Thẩm Vĩnh đọc xong, trên mặt xuất hiện một tia thần sắc cổ quái, hắn hít sâu một hơi liều mạng, "Giang thị vệ phủ Ngũ hoàng tử cầu kiến Kỷ Vệ Chỉ Huy Sứ."

Hà Thiên Hộ hít một hơi lãnh khí, Ngũ hoàng tử? Chẳng phải là Quách gia Giang Nam sao? Làm nhẫm lẫn chỗ nào?

"Ngươi có bằng chứng gì sao?"

Bình Luận (0)
Comment