Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 216 - Chương 216.

Chương 216. - Chương 216. -

Thẩm Vĩnh yên lặng đặt lệnh bài trong tay lên bàn, Kỷ Trừng có chút sửng sốt, không giống với tưởng tượng của nàng, quá dứt khoát. "Không sợ ta phá hủy lệnh bài sao?"

Mộc Vãn Tinh không nhịn được cười ha ha một tiếng, "Ngươi là người thông minh, sẽ không làm ra chuyện ngu ngốc, cũng không thể nào chỉ có một lệnh bài, đương nhiên, cũng không chỉ có một đội ngũ như chúng ta."

Thâm ý trong lời nói của nàng khiến sắc mặt Kỷ Trừng thay đổi mấy lần, còn có mấy đội ngũ khác đang âm thầm ẩn nấp sao? Rốt cuộc bọn họ muốn làm gì?

"Mục đích chuyến đi này của các ngươi, có thể nói cho ta một ít thông tin không?"

Mộc Vãn Tình cười khẽ, "Xin lỗi, không thể phụng cáo."

Nụ cười của nàng rất rạng rỡ, nhưng tác phong làm việc kiên định lại cường thế, không cho phép người khác nghi ngờ.

Hai loại tính cách khác nhau được dung hòa hoàn mỹ ở trên người nàng, không có vẻ trái ngược, ngược lại còn mang đến một loại hấp dẫn khó hiểu.

Nàng tự tay rót một bình trà, thư thái ưu mỹ, như nước chảy mây trôi, "Kỷ đại tiểu thư, tới, uống trà."

Kỷ Trừng ngửi một cái, mùi thơm thoang thoảng xông vào mũi, uống một hớp tức khắc lưu lại hương thơm bên môi, hương thơm nồng nàn mà lại ngọt ngào, dư vị nồng đậm, "Trà ngon, đây là loại trà gì?"

"Đại hồng bào."

"Cống trà" Kỷ Trừng kinh ngạc không thôi, người bình thường cũng không uống được loại hàng đắt đỏ này.

"Đúng, Ngũ hoàng tử cũng chỉ được chia có nửa cân." Mộc Vãn Tình nghiêm trang nói bậy, bịa chuyện giống y như thật vậy.

Đừng nói Kỷ Trừng tin tưởng, ngay cả đoàn người Thẩm Vĩnh cũng sắp tin rồi.

Kỷ Trừng trầm mặc, nàng dò xét hồi lâu, chỉ đành đưa ra một cái kết luận, đối phương thật sự có lai lịch không nhỏ.

Mộc Vãn Tình chậm rãi uống trà, một chút cũng không vội.

Kỷ Trừng ngược lại có chút thiếu kiên nhẫn, "Ta trước nói rõ một chút, Hà gia chỉ là nhà mẹ đẻ thiếp thất của phụ thân ta, chuyện bọn họ làm, Kỷ gia chúng ta hoàn toàn không biết gì cả."

Mộc Vãn Tình không khỏi nở nụ cười, thật sự xem nàng là một đứa con nít để dỗ dành, "Nếu ngươi thật sự không biết gì thì chắc chắn sẽ không xuất hiện ở nơi này, mà phụ thân của ngươi, thân là trưởng quan tối cao trong thành, có thể không biết sao? Cho dù có lùi một vạn bước, thật sự không biết mà nói, thì tội thất trách cũng trốn không thoát."

Sắc mặt Kỷ Trừng biến đổi.

Mộc Vãn Tình trực tiếp ném ra một quả bom, "Nhưng theo ta được biết, lệnh tôn đồng thời lập hai phòng, cưới hai thê tử, không phân biệt lớn nhỏ, Hà thị cũng không tính là thiếp thất."

Nếu xét theo lễ pháp, Hà thị cũng là thê tử của Kỷ Thành Đống, nhưng hài tử sinh ra không gọi hắn là cha, lại có thể xem không cùng một chi, viết dưới danh nghĩa bá phụ.

Nàng vẫn cảm thấy quy tắc trò chơi này rất thú vị, lừa gạt người khác thì được, nhưng lại không có cách nào tự bào chữa.

"Mẫu thân ngươi là Lý thị, sinh một trai một gái, nhi tử tuổi còn nhỏ, năm nay mới năm tuổi, mà Hà thị sinh ba trai một gái, dựa vào việc sinh nở cũng có thể vững chèn ép một phòng các ngươi, mấu chốt nhất là, trưởng tử của nàng chỉ nhỏ hơn ngươi một tuổi, có thể xem là trưởng tử của Kỷ gia."

Tình huống của Kỷ gia đặc thù, một chữ thôi cũng bao hàm rất nhiều tin tức.

Kỷ Trừng nhắm hai mắt, cảm giác nàng không có khả năng che giấu khi đối diện với Mộc Vãn Tình, "Ngươi còn biết cái gì nữa?"

Mộc Vãn Tình nhẹ nhàng nói tiếp, "Quân tịch là cha truyền con nối, đệ đệ ngươi cùng ba đứa con trai do Hà thị sinh ra đều có tư cách kế thừa chức vị Vệ Chỉ Huy Sứ."

Nói thật, hài tử của Hà thị càng có khả năng kế thừa hơn, tuổi tác chiếm ưu thế, tài nguyên của gia tộc cũng đều đổ dồn lên người bọn họ, cũng khó mà nói có thể tới lượt nhi tử của Hà thị hay không.

Dĩ nhiên, đây là chuyện của Kỷ gia, không liên quan gì đến bọn họ.

Trong lòng Kỷ Trừng nổi lên sóng to gió lớn, "Tại sao các ngươi lại điều tra những thứ này?"

Bình Luận (0)
Comment