Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 224 - Chương 224.

Chương 224. - Chương 224. -

Hà Thiên Hộ vỗ trán một cái, đúng là tuổi càng già lá gan càng nhỏ. Còn không có quả quyết bằng một nữ nhân đâu: "Được, vậy liền nghe theo ngươi. Không chần chờ gì nữa, ta phái người đi làm ngay.”

Hai huynh muội thương lượng phải xử lý mọi chuyện thế nào cho thoả đáng, khắc phục hậu quả ra sao, nhưng vào lúc này, quản gia nghiêng ngả lảo đảo chạy về tới: "Không ổn rồi."

Hà Thiên Hộ không nghe được ba chữ này, trán đau dữ dội: "Lại xảy ra chuyện gì nữa?”

Vẻ mặt quản gia hoảng sợ, "Đại môn bị cản, không ra ngoài được."

Hà Thiên Hộ thật sự muốn dùng một cước đá bay hắn: "Ngu xuẩn, đi cửa hông với cửa sau, chuyện đơn giản như vậy còn cần ta nhắc sao?"

Quản gia điên cuồng lắc đầu, cực kỳ gấp gáp: "Cửa nào cũng đều bị cản lại."

Mọi chuyện xảy ra đột ngột, hắn giống con ruồi mất đầu bay loạn, không còn khôn khéo được như ngày thường.

Hà Thiên Hộ kinh ngạc vạn phần, đều đã chặn lại? Loạn dân lại đầu óc nghĩ ra cách này sao? Có tổ chức có trật tự tới vậy…

"Muội muội, lần này chúng ta gặp phải đối thủ rồi."

Đối phương phản kích mãnh liệt đến như thế, đánh bọn hắn không kịp trở tay.

Chỉ là, cường long không ép được địa đầu xà, hắn sẽ dạy cho những người kia biết thế nào là quy củ, đây là địa bàn của hắn, cường long có đên cũng bị hắn đánh cho phải nằm sấp.

"Đừng hoảng hốt, đi gọi tất cả hạ nhân tập trung lại, ta tự mình chỉ huy."

Lời còn chưa nói hết, cách đó không xa xuất hiện ánh lửa ngút trời.

"Không xong, cháy rồi." Sắc mặt Hà Thiên Hộ đại biến, kia là vị trí của khố phòng, nơi mà Hà gia cất trữ nhiều bảo vật nhất.

"Mau kêu người dập lửa, mau mau."

Thanh âm của hắn đột nhiên ngừng lại, không dám tin dụi dụi con mắt.

Có người phong tỏa bốn phía, khắp nơi đều là ánh lửa.

Trong đầu của hắn không cấm nhớ lại thời điểm huynh muội bọn họ mưu đồ mọi chuyện, nghĩ tới cách thiêu chết những người kia.

Nhưng, người kia đã sớm dự đoán trước hành vi của hắn, đi trước một bước.

Tâm kế thật đáng sợ!

Hà thị kinh hô một tiếng, "Đại ca, đó là hoa viên đúng không?”

Hai huynh muội nhìn nhau, đều thấy được phẫn nộ, tức giận muốn điên.

Hai người không để ý hình tượng kéo theo vạt áo gấp rút chạy tới, cái gì đều không để ý tới.

Chạy vội tới hoa viên, Hà Thiên Hộ nhìn núi giả bị ngọn lửa thiêu hừng hực, đầu óc choáng váng, như bị một chậu nước đá dội từ trên xuống, cả trái tim đều lạnh thấu.

Hắn như phát điên lao vào đám cháy, nhưng bị trưởng tử của hắn ngăn lại: "Phụ thân, nguy hiểm lắm."

Sắc mặt Hà Thiên Hộ dữ tợn, hốc mắt đỏ bừng, gần như phát điên: "Nhanh cứu hỏa."

Hà đại thiếu gia cũng thực đau lòng, những người kia xông vào trong nhà hắn cướp bóc đốt giết, hủy hoại đồ vật Hà gia, đồng thời, cũng hung hăng ném mặt mũi Hà gia xuống đất mà giẫm đạp.

Nhưng, giữ được tính mạng mới là điều trọng yếu nhất.

"Phụ thân, nó chỉ là tòa núi giả, cháy rồi sẽ bị hủy, sau này chúng ta lại xây cái tốt hơn. Giữ được núi xanh, không sợ không có củi đốt."

"Cút." Hà Thiên Hộ cuồng loạn đẩy Hà đại thiếu gia, liều lĩnh lao vào đám cháy.

Đại thiếu gia bi đẩy một cái ngã sấp xuống, giãy dụa đứng lên thì nhìn thấy Hà thị, vô cùng ủy khuất nói: "Phụ thân, cô cô, phụ thân hắn điên rồi."

Lúc này Hà thị làm gì còn tâm trạng an ủi hắn, tự mình lẩm bẩm, "Dưới tòa núi giả đó là mật thất của Hà gia, cất chứa rất nhiều bảo vật, là đường lui của Hà gia."

Nhưng bây giờ, lại bị người khác hủy đi như vậy.

Đại thiếu gia sợ ngây người, hắn cái gì cũng không biết.

Đúng vậy, Hà đại thiếu gia không biết, chỉ có hai huynh muội Hà thị biết.

Chỉ không ngờ tới lại bị đám người kia tìm ra, một mồi lửa đốt cháy, tâm huyết mấy chục năm.

Hà Thiên Hộ giống như phát điên, vừa nghĩ đã xông vào đám cháy, nhưng đám cháy quá lớn, cho nên hắn bị ngăn ở bên ngoài.

Hắn gầm lên cứu hỏa, bọn hạ nhân cầm xô đến bờ sông lấy nước, lại chạy trở về hắt nước, cảnh tượng vô cùng hỗn loạn.

Hơn nữa đây là khu vực núi giả được thiết kế đặc biệt, quái thạch lởm chởm, lối đi uốn lượn lại quanh co chật hẹp, vô cùng hiểm trở, việc dập lửa lại càng khó khăn.

Bình Luận (0)
Comment