Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 229 - Chương 229.

Chương 229. - Chương 229. -

Thành Cam Châu, Hà Thiên Hộ hôn mê hai ngày mới tỉnh lại, đầu tiên là chạy tới khách điếm Duyệt Lai để bắt người, nhưng, nhà không lầu trống.

Hắn lấy danh nghĩa bắt gian tế phong tỏa cửa thành, cả đêm gõ cửa từng nhà lục soát.

Nhưng, vẫn không thu hoạch được gì, đừng nói đoàn người Mộc Vãn Tình biến mất vô tung vô ảnh, đám loạn dân kia cũng không bắt được một người.

Sau một đêm lục soát, có người bẩm báo, "Đại nhân, những người đó đã tới chợ chung trong thành."

"Bọn họ tới chợ chung làm gì? Chẳng lẽ là trao đổi tình báo?" Ngay cả chính hắn cũng tin. "Thông tri xuống, phiên chợ lần này, ta muốn kiểm tra nghiêm ngặt."

Thủ hạ yếu ớt nói, "Hôm nay đã kết thúc, ngày hôm qua nhóm các tiểu thương đã rời đi rồi."

Bởi vì đã gần đến tết, mọi người làm xong việc liền vội vàng chạy về.

Dĩ nhiên, cũng là bởi vì thành Cam Châu đại loạn, khiến cho người ta cảm thấy bất an, nhanh chóng chạy đi.

Hà Thiên Hộ bối rối, "Phiên chợ trong thành mở ba ngày, hôm nay mới bắt đầu."

Vẻ mặt thủ hạ mờ mịt, "Phiên chợ trong thành đã mở trước hai ngày."

Hà Thiên Hộ cảm thấy mọi chuyện đều mất khống chế, không khỏi nổi điên, "Ngươi nói gì? Ai cho phép? Là ai?"

Thủ hạ lại càng kỳ quái, "Là ngài nha, ngài… vết thương của ngài còn chưa lành sao? Có phải là bị tổn thương đến đầu óc hay không?"

Người trong cuộc vĩnh viễn là người biết cuối cùng, người khác cũng vẫn cho là hắn đã biết.

Hà Thiên Hộ ngẩn người ra, chuyện này sao có thể?

Trong đầu hắn hiện lên một ý niệm, nhanh chóng chạy về phía thư phòng, thư phòng là một mảnh hổn độn, tay hắn run run cầm lấy một bức họa, mở ra cơ quan ngầm phía sau.

Không tốt, quan ấn đã biến mất.

Lại một chiêu lôi đình! Khiến trước mắt hắn dần trở nên tối sầm lại.

Mất quan ấn là tội lớn, chắc chắn sẽ bị kiện.

Bên ngoài truyền đến tiếng bẩm báo của hạ nhân, "Kỷ đại nhân đã về thành, triệu ngài lập tức đi qua."

Hà Thiên Hộ liền biến sắc, hít sâu một hơi, định thay một thân quần áo rồi đi, nhưng chần chờ một chút, cứ như vậy vội vội vàng vàng chạy tới.

Kỷ Vệ Chỉ Huy Sứ nhìn hắn râu ria xồm xoàm, sắc mặt tái nhợt, y phục nhăn, trên đầu băng bó, lông mày nhíu lại, "Ngươi nói, ngươi cùng thị vệ phủ Ngũ hoàng tử đấu một hồi, đấu thua!"

Hà Thiên Hộ xấu hổ không thôi, "Là thuộc hạ vô năng, ngay cả quan ấn đều bị lấy đi, bọn họ hiểu rõ phủ của ta như nắm trong lòng bàn tay, ta không thể không hoài nghi, Hà phủ chúng ta có nội gian."

"Hơn nữa, Hà phủ chúng ta chỉ là ngụy trang, bọn họ đến đây ra oai múa kiếm, mục tiêu chính là ngài a."

Kỷ Vệ Chỉ Huy Sứ nhíu mày, không nhìn ra được có tin hay không. "Cho tới bây giờ ta cũng chưa từng kết oán với Ngũ hoàng tử, căn bản không biết."

Cho tới bây giờ hắn cũng chưa từng đi tới kinh thành, người ta là hoàng tử mắt cao hơn đầu, lấy đâu ra thù hận?

Sắc mặt Hà Thiên Hộ đầy vẻ lo lắng, "Ta đoán là muốn tìm được nhược điểm của các quan viên trước, sau đó gây khó dễ, mặc cho hắn định đoạt."

"Đây là ngươi tự đoán?" Kỷ Vệ Chỉ Huy Sứ cầm ly trà lên uống một hớp, "Hay là ngươi có chứng cớ gì?"

Vẻ mặt Hà Thiên Hộ đều tối sầm, "Ta có thế chắc chắn chín thành, nếu không sao lại lấy đi quan ấn? Đây chính là lợi dụng điểm yếu để uy hiếp người khác a. Hơn nữa...."

Hắn muốn nói rồi lại thôi, Kỷ Vệ Chỉ Huy Sứ cực kỳ mất kiên nhẫn, "Nói."

Hà Thiên Hộ lắp bắp, "Đại tiểu thư.... Tựa hồ hợp tác cùng những người đó."

"Đánh rắm." Kỷ Vệ Chỉ Huy Sứ giận tím mặt, cầm lên chén trà hung hăng ném qua, tức giận chất vấn, "Nữ nhi ruột của ta bán đứng ta thì có lợi ích gì? Hả?"

Hà Thiên Hộ không dám né, bị nắm trúng, trán lại chảy máu, "Ta, ta không phải có ý này...."

Bên ngoài truyền đến một giọng nói trong trẻo, "Phụ thân, ta có chuyện trọng yếu, có thể tiến vào không?"

"Vào đi." Kỷ Vệ Chỉ Huy Sứ lại thay đổi vẻ mặt ôn hòa.

Hai tay Kỷ Trừng giơ một phong thư, "Phụ thân, vị kia để lại cho người một phong thư."

Kỷ Vệ Chỉ Huy Sứ tiếp nhận phong thư, nhìn thoáng qua thì thấy nó được đóng kín, đã bị niêm phong lại.

Hắn huỷ niêm phong rồi lấy bức thư từ bên trong ra, đập vào mắt chính là những dòng chữ nhỏ tú lệ.

Bình Luận (0)
Comment