Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 230 - Chương 230.

Chương 230. - Chương 230. -

“Kỷ Vệ Chỉ Huy Sứ, ta không có ý muốn đối địch với ngài, cũng không có ý muốn đắc tội với bất kỳ ai, tuy nhiên phu nhân của ngài cùng huynh trưởng của nàng vừa ngu xuẩn lại còn xấu xa, đầu tiên là công phu sư tử ngoạm, hơn nữa còn muốn phóng hỏa đốt chết ta, vậy là không được rồi, bọn hắn là người gây sự trước, cho nên ta mới dùng chiêu gậy ông đập lưng ông, đốt cháy hang ổ của bọn hắn."

Câu đầu tiên đã đi thẳng luôn vào vấn đề chính, trực tiếp thẳng thắn, viết còn đặc biệt rõ ràng.

"Ta không gây chuyện, nhưng cũng không sợ rắc rối, đồng thời ta cũng nói rõ hơn một chút ở đây, chuyện này chỉ là ân oán cá nhân, hy vọng sự việc không trở thành mâu thuẫn giữa chính quyền địa phương và kinh thành."

"Đương nhiên, nếu như ngài khăng khăng muốn báo thù cho hai kẻ ngu xuẩn kia, vậy thì ta cũng tình nguyện phụng bồi, đấu với trời niềm vui vô tận, đấu với các ngươi cũng không kém gì."

"Thời điểm ngươi nhìn thấy bức thư này, thì ta đã cách xa nơi này ngàn dặm, nhưng vẫn luôn chú ý tới động tĩnh thành Cam Châu.”

"Cuối cùng, ta muốn nói thêm một câu, để Hà Thiên Hộ quản lý thị trường thật sự quá lãng phí rồi, rõ ràng có thể mượn cơ hội này xây dựng một thành thị phồn hoa giống như đệ nhất thành gấm Tây Bắc, mức thuế hàng năm thu được có thể lên tới hàng ngàn vạn lượng, đáng tiếc, quá đáng tiếc a, có trân bảo mà không biết sử dụng, đúng là ngu ngốc."

Tiếp đến Kỷ Vệ Chỉ Huy Sứ nhìn vào dòng chữ ký sau cùng, Thanh Thiên.

Khóe miệng hắn ngay lập tức giật giật, liền nói: "Thanh Thiên, đây là ám chỉ mình là Thanh Thiên đại nhân? Hay là ám chỉ mình là khâm sai đại nhân a? Hà Thiên Lộ, ngươi thật biết chọn người để đắc tội mà."

Thời điểm hắn nhìn lại đến huynh trưởng của thê tử của mình, không biết làm sao, trong đầu tự động hiện lên hai chữ to, ngu xuẩn.

Lần này Hà Thiên Hộ bị thua thiệt quá lớn, hận không thể lập tức cứu vãn cục diện này, hắn nói: "Đại nhân, ta nghĩ biện pháp trước mắt là bắt được người này, để răn đe."

Kỷ Vệ Chỉ Huy Sứ âm thầm thở dài, mọi thứ chỉ sợ xuất hiện sự đối lập, trước đó hắn còn cảm thấy huynh trưởng là người thông minh, mặc dù có chút tham lam.

Nhưng lần này, huynh trưởng lại bị người ta đùa giỡn, nắm trong lòng bàn tay.

"Ngươi không bắt được hắn, hắn đã sớm cao chạy xa bay rồi."

Nghe thấy thế, trong mắt Hà Thiên Hộ lộ ra vẻ hung ác, nói: "Vậy liền gửi công văn đến từng trạm kiểm soát, chặn người lại để kiểm tra."

Kỷ Vệ Chỉ Huy Sứ từ chối cho ý kiến, không tiếp tục vấn đề vừa rồi nữa, hắn hỏi: "Hình dạng hắn trông như thế nào?"

Hà Thiên Hộ cố gắng kìm nén cơn tức giận, hắn nhìn Kỷ Trừng một chút, rồi nói: "Ta chưa từng nhìn thấy, nhưng mà đại tiểu thư đã từng gặp qua người kia."

Kỷ Trừng tựa hồ không có việc gì làm, mắt không chớp dán chặt vào người hắn.

"Ngươi chưa từng thấy mặt hắn sao?" Kỷ Vệ Chỉ Huy Sứ giống như là nghe thấy một câu chuyện vô cùng hài hước, cười cười nói: "Mặt không lộ đã có thể đem thành Cam Châu lật lên lật xuống, hơn nữa còn có thể rút lui toàn thân."

Một nhân vật như thế quá là đáng sợ nếu trở thành đối thủ của bọn hắn.

Sắc mặt Hà Thiên Hổ nóng như lửa đốt, nhưng vẫn còn cứng miệng nói: "Hắn ở trong tối ta ở ngoài sáng, trong lòng hắn có chủ ý tính toán sẵn, đương nhiên hắn sẽ chiếm thượng phong, nhưng mà ta tin chắc, dưới tình huống ta đã có chuẩn bị sẵn, hắn nhất định sẽ thua rất thảm."

Hắn dừng lại một chút, rồi tiếp tục nói: "Huống chi, hắn còn có đồng bọn."

Vừa nói, hắn vừa nhìn chằm chằm vào Kỷ Trừng, nhưng lại không dám nói thẳng ra, Kỷ Vệ Chỉ Huy Sứ thấy thế liền hiểu, hắn có chút mệt mỏi nói: "Trừng Nhi, nói cho ta biết về người kia."

Kỷ Trừng há miệng muốn nói, cuối cùng lại đem lời nói nuốt trở vào miệng, sau đó nàng liếc nhìn Hà Thiên Hộ một chút.

Kỷ Vệ Chỉ Huy Sứ nhìn ở trong mắt, thấy vậy liền phất phất tay, nói: "Hà Thiên Hộ, ngươi lui xuống trước đi."

Bình Luận (0)
Comment