Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 238 - Chương 238.

Chương 238. - Chương 238. -

Trong lòng Thái tử cảm thấy có chút ấm áp, mấy năm nay, có rất nhiều người rất nhiều chuyện đều thay đổi, duy chỉ có người biểu đệ này là không, vẫn rất chân thành với hắn.

"Món cháo dưỡng dạ dày ta cảm thấy rất dễ ăn, phương pháp xoa bóp bụng cũng hiệu quả, lượng cơm ta ăn cũng nhiều hơn trước kia."

Quả thực ăn thêm được mấy miếng, nhưng chất lượng giấc ngủ vẫn chưa tốt lên.

"Vậy thì tốt rồi." Đỗ Thiếu Huyên vô cùng cao hứng, “Không uổng công ta mặt dày đòi được, ngươi ăn nhiều một chút, tập luyện nhiều hơn, sức khỏe mới tốt lên được."

Cũng chỉ có hắn mới dám nói chuyện với Thái tử như vậy, vô cùng quan tâm.

Thái tử cười mỉm, “Được.”

Hoàng thượng nhìn hai huynh đệ tán gẫu, ánh mắt ấm áp.

Trong lúc nói chuyện, các đại phu cũng lần lượt được mời vào phủ, chia ra chẩn trị.

“Công tử thể chất ốm yếu bẩm sinh, nên từ từ điều dưỡng, ta kê đơn thuốc trước, cho ngài dùng thử một khoảng thời gian.”

“Lão gia sinh lực dồi dào, khoẻ mạnh hơn người bình thường.”

Hai mươi mấy đại phu đều nói như vậy, nhưng sắc mặt của hoàng thượng và Thái tử vẫn không có chuyển biến tốt.

Đỗ Thiếu Huyên đứng cạnh xem mà lòng như lửa đốt, vậy thân thể của ai mới đang có vấn đề?

Khó khăn lắm mới có thời gian, “Hoàng thượng, đây rốt cuộc là chuyện gì?”

Hoàng thượng hơi cau mày, lẽ nào là báo nhầm? Chỉ là sự hiểu lầm?

Không không không, không có lửa làm sao có khói.

Tuỳ tùng bên ngoài bẩm báo, “Hoàng thượng, đại phu đến rồi.”

Hắn mời hết thái y lớn nhỏ trong kinh thành đến, ngay cả du y cũng không bỏ qua.

Vị du y này đến kinh thành để du ngoạn, không ngờ dọc đường lại bị người ta bắt đến đây.

Ngón tay của hắn đặt lên cổ tay của Thái tử, thần sắc chợt biến, nhìn sắc mặt của Thái tử, bắt mạch xong tay trái, lại chuyển sang tay phải.

Sờ sẩm cả ngày trời, hắn mới lắp bắp mở miệng, “Cái này…”

Thái tử mỉm cười, bình tĩnh nói, “Đại phu cứ nói thẳng, ta muốn biết tình trạng hiện giờ của ta.”

Đại phu thở dài trong lòng, nhìn những người này có vẻ không thể chọc giận. "Bình thường khẩu vị công tử không tốt, giấc ngủ gián đoạn, cả đêm không ngủ ngon được, thường xuyên phát sốt? Hơn nữa theo thời gian trôi qua, càng ngày càng nghiêm trọng?"

Nụ cười trên miệng Thái tử tắt dần, "Đúng vậy."

“Có lẽ công tử…”, Du y nói thẳng, “Đã trúng độc Hàn Tâm, vì trạng thái trúng độc giống như bị sốt, nên người thường khó có thể nhận ra được."

"Nhưng, độc Hàn Tâm vô cùng hiếm thấy, vì thuốc dẫn là Long Diên hương."

Như có thứ gì sắp phát nổ trong căn phòng, tất cả mọi người đều im bặt.

Hoàng thượng hít một hơi, "Người bình thường khó có thể nhìn ra, vậy thái y thì sao"

Du y biết bản thân đã lọt hố, nhưng có thể làm gì được chứ, “Do trước kia ta đã gặp qua trường hợp bệnh nhân như vậy nên mới biết được kỳ độc này, còn thái y thì ta không chắc.”

Một câu không chắc, dường như có nhiều ẩn ý.

Lúc này Hoàng thượng đã không thèm quan tâm gì nữa, gấp gáp hỏi, “Bệnh nhân đó được chữa khỏi kiểu gì?”

Du y cúi đầu, không dám nhìn sắc mặt bọn họ, "Người đó… vì độc tái phát mà chết rồi."

"Đã tra ra được loại độc, tại sao vẫn…" Giọng hoàng thượng đột nhiên im bặt, có gì khó hiểu chứ, chắc chắn là không có thuốc giải.

Trong lòng hắn đau nhức, “Nếu đã tra ra được độc, nhất định có thể giải độc, trẫm ra lệnh cho ngươi, buộc phải chữa khỏi.”

Hắn hoàn toàn hoảng loạn, tuy có nhiều nhi tử, nhưng từ 3 tuổi Thái tử đã ở bên cạnh hắn, được hắn đích thân nuôi dạy, một lòng chỉ muốn bồi dưỡng ra một Thái tử hoàn mỹ cho đế quốc.

Có thể nói hắn đặt quá nhiều tâm huyết lên người Thái tử, có quá nhiều hy vọng.

Nếu nói tình thương của phụ thân là mười phần, thì Thái tử đã độc chiếm bảy phần.

Thái tử từ nhỏ đã thông tuệ, ngộ tính cực cao, học gì cũng nhanh, trời quang trăng sáng, là trữ quân mà hắn hài lòng nhất.

Thái tử cũng là người thừa kế tư tưởng chính trị của hắn

Đối với hắn mà nói, Thái tử không chỉ là nhi tử, mà còn là sự duy trì tư tưởng chính trị, là tương lai tương sáng của Đại Tề hoàng triều.

Nhược điểm duy nhất của Thái tử đó chính là thân thể ốm yếu, khiến hắn lo lắng khôn nguôi.

Nhưng, hiện thực lại nói cho hắn, mọi thứ đều là do người khác hãm hại, không phải thể nhược, mà là trúng độc.

Trong đầu hắn bây giờ chỉ còn muốn giết người.

Bình Luận (0)
Comment