Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 241 - Chương 241.

Chương 241. - Chương 241. -

Mộc Vãn Tình? Trong nội phòng, phụ tử thiên gia đồng loạt ngây dại, cái tên này bọn họ đã từng nghe qua.

Chỉ là, không nghĩ tới lại lần nữa nghe được lại là từ miệng của Thế tử Tấn Vương.

Nếu như nhớ không lầm, nàng mới mười ba tuổi, vẫn là tiểu nữ hài chưa cập kê.

Thật là một nữ hài tử thần kỳ, có thể khiến phó thống lĩnh Ô Y Vệ cùng Thế tử Tấn Vương nhìn với con mắt khác.

"Mộc Vãn Tình? Nữ hài tử?" Đỗ Thiếu Huyên cũng ngây ngẩn cả người, là tiểu cô nương mà hắn nhận biết kia sao? Nàng xử lý được cả Mộc Trọng Đức, tự mình lên làm tộc trưởng sao? Làm sao nàng có thể làm được?

Thế tử Tấn Vương chỉ nghĩ hắn không tin: "Ngươi tuyệt đối không nên xem thường nàng, tuy nàng ta còn trẻ tuổi, nhưng so sánh với những quan viên giảo hoạt trên quan trường kia, còn mưu mô hơn.”

Đỗ Thiếu Huyên cười ha ha, "Ngươi chịu thiệt lớn trong tay nàng ta đúng không? Nói nhanh lên, nàng đã làm gì ngươi?”

Mẹ kiếp, Thế tử Tấn Vương nhịn không được muốn mắng người, thời điểm nghiêm túc như vậy, hắn cười cái rắm gì, còn cười vui vẻ như vậy.

Thật muốn để phụ tử Hoàng thượng tận mắt nhìn xem, thiếu niên mà bọn họ vẫn luôn miệng nói là ngay thẳng nhiệt tình, kỳ thật chỉ là một kẻ tiểu nhân, vui sướng khi người gặp họa.

Một chút tố chất cũng không có.

"Ta không quen biết nàng!"

"Vậy sao ngươi lại biết tên cô nương nhà người ta, lời nào ra cũng muốn ám chỉ người ta phản nghịch, muốn mượn tay ta xử lý nàng.” Đỗ Thiếu Huyên cũng không ngốc, ngược lại, hắn còn rất thông minh, ngoại mãng nội tú.

Có khi, ngay thẳng là một lớp vỏ tự vệ.

Lúc đầu Thế tử Tấn Vương cũng không định làm gì, mọi chuyện qua rồi thì ném tới sau đầu, nhưng không nghĩ tới Mộc Vãn Tình lại sử dụng thủ đoạn tiện như vậy.

"Ta…."

Hạ nhân vội vàng đến bẩm, "Chủ tử, Ngũ hoàng tử tới."

Nghe xong lời này, Đỗ Thiếu Huyên còn chưa kịp phản ứng, Thế tử Tấn Vương lập tức cúi đầu chào, quay đầu liền chạy.

Tình huống gì vậy?

Đỗ Thiếu Huyên không kịp ngẫm nghĩ nữa, liền duỗi tay ra, một phen túm chặt quần áo của Thế tử Tấn Vương; "Đừng vội đi như thế chứ.”

"Mau buông ta ra."Thế tử Tấn Vương sắp tức chết rồi, gia hỏa này vẫn là hèn hạ như vậy.

Một người muốn chạy, một người sống chết không thả, Đỗ Thiếu Huyên là võ tướng, so với Thế tử Tấn Vương văn nhược mạnh hơn nhiều, quả thực không thể chạy thoát.

Đang lúc rối rắm, một thân ảnh chạy vọt tới: “Tiêu Hi Đằng.”

Đối phương vung tới một quyền, Đỗ Thiếu Huyên lập tức buông tay, xoay người đứng một bên, con mắt lập tức lóe sáng.

Oa a, đánh nhau rồi! Đánh nhau rồi!

Thế tử Tấn Vương bị đánh trúng má phải, vô cùng tức giận, đánh người không đánh mặt.

Hắn lập tức phản kích, Ngũ hoàng tử cũng không cam chịu yếu thế, hai người đánh đến khí thế ngất trời, chỉ chốc lát sau cả hai đều bị thương.

Hoàng thượng ở nội phòng tức giận xanh cả mặt, được lắm, từng người giả bộ ngoan ngoãn trước mặt hắn, vừa quay đầu liền đánh nhau kịch liệt.

Thái Tử lại nhìn cực kỳ hứng thú, Ngũ hoàng đệ cùng Thế tử Tấn Vương là tám lạng nửa cân, không phân định được thắng thua.

Thế tử Tấn Vương bị thương trên mặt, đau đến thở hổn hển, nhưng hắn chỉ dám đánh vào thân thể Ngũ hoàng tử, không dám đánh mặt Ngũ hoàng tử.

"Ngũ hoàng tử, đủ rồi, nếu để cho Hoàng thượng biết ngài vì một nữ nhân mà ẩu đả tông thất….”

Ngũ hoàng tử đặc biệt tức giận: "Đánh rắm, ngươi đoạt nữ nhân của ta."

Mẹ kiếp, mọi chuyện đều không thuận, đầu tiên là phái đi bắt Mộc Cẩm Dao, người vừa đi liền không trở về.

Tiếp theo là gia tộc quyền thế ở địa phương đưa nữ nhi tới kinh thành, thập lý hồng trang, dùng thanh thế lớn nhất đưa đến trước phủ Ngũ hoàng tử.

Lúc ấy hắn đều sợ ngây người, cái quỷ gì vậy?

Thẳng đến khi nghe được là do Giang thị vệ thay hắn an bài, tìm cho hắn một túi tiền, hắn mới không thể không nhận lấy.

Nhưng cũng từ chuyện này, thanh danh của hắn bắt đầu đi xuống, cái gì mà háo sắc, cái gì mà tham tài.

Lại nghe được từ trong miệng nữ nhân, Giang thị vệ cầm lấy mười vạn lượng tiền trà nước từ chuyện này, hắn càng nổi giận hơn.

Đánh rắm! Dùng hắn đổi lấy chỗ tốt? Mà tận đến bây giờ, người còn chưa có xuất hiện! Cầm lấy bạc rồi đi lêu lổng nơi nào cũng không biết.

Hắn vẫn chờ Giang thị vệ cùng đoàn người giải quyết vấn đề rồi trở về kinh thành, nhưng chờ rồi chờ, lại chờ được một tin dữ.

Mỹ nhân hắn tâm tâm niệm niệm bị Thế tử Tấn Vương thu vào trong phòng, hơn nữa, còn cười nhạo hắn không có bản lĩnh, một nữ nhân cũng không tranh nổi.

Thật tức giận.

Bình Luận (0)
Comment