Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 244 - Chương 244.

Chương 244. - Chương 244. -

"Không thiếu nữ nhân bình thường." Đỗ Thiếu Huyên không chút hoang mang nói tiếp: "Mộc đại tiểu thư cũng không phải là hạng nữ nhân bình thường, người ta cũng có thể xem là tài nguyên khan hiếm, đồng thời cũng có thể thỏa mãn tâm lý vặn vẹo của ngươi."

Ngũ hoàng tử nghe xong vui vẻ hớn hở chen thêm một câu: "Không sai, không sai, vừa nhìn liền biết không phải người tốt."

Đúng là hai tên tiểu quỷ, Thế tử Tấn Vương tức giận đến mức không quan tâm đến phản ứng bọn hắn nữa, hắn nói: "Hoàng thượng, ngài là người nhìn ta trưởng thành, ta là hạng người gì chẳng phải ngài rõ ràng nhất sao? Ngài muốn trừng phạt ta thế nào cũng được, ta nghe theo ngài."

Hoàng thượng tâm tư không thay đổi, nói: "Phạt ngươi một năm bổng lộc, đi Quốc Tử Giám học lại lễ ký."

Vương gia cùng các thế tử đều có bổng lộc, đương nhiên chỉ dựa vào bổng lộc cũng thì ăn uống chỉ cao cấp hơn một chút.

"Cái gì..." Khuôn mặt Thế tử Tấn Vương nhanh chóng tái đi, bị phạt bổng lộc thì không tính là gì, không đau cũng không ngứa, nhưng hắn đã từng tuổi này mà lại trở về Quốc Tử Giám học lễ ký, vậy thì quá mất mặt rồi.

Còn không bằng nói cho người khác biết hắn không có quy củ, cũng không có phẩm hạnh.

Đây mới là điểm chết người nhất.

Ngũ hoàng tử âm thầm cười trộm, lập tức lại bị Hoàng thượng trừng mắt liếc xéo: "Còn ngươi nữa, đi cùng đi."

Ngũ hoàng tử sợ hãi ôm đùi Hoàng thượng đau khổ cầu khẩn: "Phụ hoàng, phụ hoàng, ta sai rồi, người tha ta lần này đi."

Một hoàng tử không có phẩm hạnh nhất định sẽ không leo lên được vị trí kia, cũng không ai ngốc muốn đi cùng hắn.

Trong lúc vô tình chính hắn tự làm bản thân bị tước đoạt tư cách tranh đoạt ngôi.

Chỉ bởi vì đánh nhau một trận?! Hậu quả này cũng quá nghiêm trọng, hắn không phục.

Hoàng thượng thấy hắn cứ lải nhải cảm thấy phiền, liền nói: "Ngậm miệng lại, lăn ra ngoài."

Ngũ hoàng tử còn muốn năn nỉ tiếp, ai ngờ đột nhiên bị thị vệ mạnh mẽ kéo ra ngoài.

Thế tử Tấn Vương cũng nhận phải đãi ngộ như vậy.

Một lúc sau Ngũ hoàng tử ngơ ngác nhìn cửa lớn đóng chặt, cả người như hồn bay phách lạc, trong lòng sợ hãi cực độ.

Hạ nhân của hắn thận trọng khuyên nhủ: "Chủ tử, lúc này tâm tình Hoàng thượng không tốt, ngài về chờ Hoàng thượng hết giận rồi lại đi cầu tình."

Ngũ hoàng tử tức giận quay đầu, sắc mặt âm trầm như nhỏ ra máu, trong mắt tất cả đều là lửa giận hừng hực.

"Tiêu Hi Đằng, ngươi hại ta thê thảm như vậy, ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi."

Ném lại câu này xong hắn cũng ôm hận rời đi.

Trước đó chỉ là đánh một trận để trút bỏ oán giận, nói không chừng đánh vài cái, đấu qua loa, nếu gặp lợi ích chung lại bắt tay nhau giảng hòa.

Nhưng hiện tại đã triệt để kết thù, mối hận không chết không thôi.

Lúc này sắc mặt Thế tử Tấn Vương khó coi tới cực điểm, hắn cũng không biết vì sao Hoàng thượng lại nổi trận lôi đình.

Ngũ hoàng tử không có tiền đồ, chẳng lẽ hắn có sao?

Không được, phải đi điều tra thêm, đến cùng đã xảy ra chuyện gì.

Bên này, Hoàng thượng uống một chén một chén trà nóng, vẫn không nén được cơn giận.

Thái tử cũng không lên tiếng, yên lặng ngồi đấy.

Bầu không khí trong phòng có chút căng thẳng, Đỗ Thiếu Huyên đành phải xuất ra tuyệt chiêu của chính mình, hắn nói: "Hoàng thượng, ngài đừng nóng giận, nếm thử món thịt trâu này đi, chỉ có một phần nhỏ như vậy thôi."

Dáng vẻ tiếc đồ của hắn khiến Hoàng thượng vừa bực vừa buồn cười: "Thịt trâu mà thôi, có cần phải đau lòng như thế à, để trẫm kêu nhà bếp làm nhiều chút cho ngươi, ngươi đem theo ăn trên đường."

Nhưng khi thịt trâu viên tiến vào bên trong miệng, nét mặt hắn trong nháy mắt có chút thay đổi.

Đỗ Thiếu Huyên lại đưa một phần cho Thái tử, nói: "Ăn ngon đúng không? ngay cả ta cũng không nỡ ăn nhiều."

Thái tử vốn không phải là người ham ăn gì, nhưng thịt trâu viên này vừa mềm lại còn thơm, ăn cực kỳ sướng miệng, hắn không nhịn được lại cầm gấp một miếng nữa.

"Mua ở đâu vậy?"

Đỗ Thiếu Huyên nhìn thịt trâu viên đang càng ngày càng ít đi, đau lòng không thôi, cuối cùng phải nhịn đau nói: "Mộc Vãn Tình làm."

Bình Luận (0)
Comment