Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 258 - Chương 258.

Chương 258. - Chương 258. -

"Hãy cho ta một cơ hội, ta sẽ khiến Lương Thành trở thành một thành trấn phồn vinh. Các ngài cũng sẽ kiếm lời được từ nó." Nàng chính là tự tin như vậy.

Nàng cố gắng ra sức lừa lọc, đồng thời phát huy khả năng tẩy não bọn họ, vô cùng vất vả.

Chúng quan viên:…

“Được rồi, cứ thử xem.” Tưởng Đồng Tri cuối cùng cũng ra quyết định, dù sao bọn họ cũng không có gì để mất.

Mộc Vãn Tình ngay lập tức nắm lấy cơ hội, "Tưởng đại nhân, ngài thật tinh mắt, rất sáng suốt lại còn quyết đoán. Bội phục, ta bội phục."

Nàng đem lời này nói ra một cách vô cùng chân thật, "Thời buổi này người khiến ta có thể bội phục được như vậy cũng chả có mấy ai."

Tưởng Đồng Tri đại nhân nghe thấy nàng nói, không nhịn được mà bật cười.

Biết là lời nói khoác lác không đáng tin, nhưng mà nghe lời khen tốt đẹp ai lại không thích chứ.

Hơn nữa, nàng nịnh trúng hắn! Bỗng nhiên cảm thấy kiêu ngạo.

"Cứ quyết định vậy đi."

Cũng không phải chuyện gì to tát, sẽ không ai lại đi làm bẻ mặt hắn.

Mộc Vãn Tình vô cùng vui vẻ cảm ơn hắn, sau đó dẫn người ra khỏi thành để khảo sát.

Thời điểm nàng vừa rời khỏi, Tôn Đồng Tri liền nhìn những người khác, "Các vị thấy thế nào?"

Tâm tình chúng quan viên khá hỗn loạn, có nữ tử này ở đó, khiến bọn họ lộ ra dáng vẻ già nua nặng nè, tầm thường bất kham.

"Ta không quá xem trọng, nàng còn quá nhỏ, chưa thấy đủ chuyện đời, cũng quá khinh cuồng."

"Ta cũng không thích tính tình của nàng."

Nghe một hồi lâu, Tôn Đồng Tri đột nhiên nói: "Thật ra ta muốn tìm ra người đứng sau nàng, xem ai có thể che chở nàng đến mức này."

Tiền đại nhân có thể trả lời được câu này nên đã chủ động nói: "Ta nghe nói đó là Phó thống lĩnh của Ô Y Vệ."

Trong phòng liền vang lên thanh âm xôn xao, "Thật hay giả, ngươi nghe được từ đâu?"

Tiền đại nhân và Mộc Vãn Tình đã từng tiếp xúc thăm dò lẫn nhau, hắn cảm thấy nàng ta khả năng có liên quan.

"Lý Bách Hộ có vô tình tiết lộ về quan sai dẫn đầu áp giải, cũng chính là người vừa rồi không nói tiếng nào chỉ đứng sau lưng Mộc Vãn Tình, hắn có giao tình thân thiết với Phó thống lĩnh của Ô Y Vệ."

Một vị quan viên khẽ lắc đầu, "Ta cảm thấy không hợp lý, nếu đã có quan hệ không tầm thường, vì sao không cứu nàng mà lại để nàng bị lưu đày thế này?"

Một vị quan viên khác bỗng thốt ra một lời nói kinh người: "Không lẽ là người đứng đầu Ô Y Vệ muốn mượn cơ hội này để gài tai mắt vào đây."

Trong phòng không một tiếng động, bầu không khí khác hẳn, chủ nhân của Ô Y Vệ chẳng phải chính là vị Hoàng Đế cao cao tại thượng kia sao.

Hơn nửa ngày, Tưởng Đồng Tri mới nói: "Không phải vậy chứ? Phái một tiểu cô nương đến đây?"

"Như vậy mới khiến chúng ta không cách nào đề phòng."

"Không thể, nếu đúng như vậy, chắc chắn sẽ không thể không nghe được tiếng gió nào."

"Sao lại phải suy nghĩ nhiều như vậy? Chúng ta chỉ cần đứng ngoài quan sát, nửa năm sau là có thể phân biệt được đây là ngựa hay la."

Mọi người đều ngẫm lại, cũng đúng, bất kể giờ có nói bao nhiêu cũng không bằng quan sát chờ xem như thế nào.

Mộc Vãn Tình liên tục xem một vài nơi, nhưng gom lại thành một mảnh hơn vạn mẫu đất tốt thì lại không có.

Nông trang mà Tiền đại nhân giới thiệu giá tốt lại tiện nghi, nhưng không đáp ứng được nhu cầu trước mắt của Mộc Vãn Tình.

Chạy đi chạy lại mấy ngày, cuối cùng nàng cũng chọn được một mảnh đất hoang rộng lớn, kế bên còn có một ngọn núi cằn cỗi, liền bỏ ra mười ngàn lượng bạc mua nó.

Cải tạo đất khá phiền toái, nhưng thắng ở chỗ giá rẻ.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, Tằng đại nhân cố ý tới để chào từ biệt nàng.

"Tiểu thư, ngày mai ta phải đi rồi, Lý đội phó cùng mười huynh đệ sẽ ở lại đây chờ người phân phó, chờ khi ta trở về hoàn thành hết việc, ta sẽ tìm cách xin điều chuyển về đây. Mấy người chúng ta đã bàn bạc qua rồi, về sau sẽ ở lại Lương Thành cùng với người."

Bình Luận (0)
Comment