Mộc Vãn Tình sợ ngây ngời, trước đó bọn họ cũng không hề lộ ra chút tiếng gió nào.
Nàng cho rằng, Tằng đại nhân nguyện ý để lại cho nàng những sản nghiệp lấy danh nghĩa của hắn đã là chút tình nghĩa cuối cùng rồi, sau đó cứ vậy mà đường ai nấy đi, mỗi người tự tìm lấy tiền đồ cho riêng mình, ắt hẳn rất khó để gặp lại nhau.
Nàng nhịn không được mà nhắc nhở, "Căn cơ và nhân mạch của mọi người đều ở kinh thành."
Bọn họ đều làm nha dịch từ đời này sang đời khác, gốc rễ ở kinh thành, có thể vẫn luôn ổn định đảm đương chức vụ này, cứ vậy thẳng cho đến khi truyền lại cho thế hệ đời sau.
Nhưng nếu đến nơi này, cái gì cũng không biết, chẳng khác nào mạo hiểm.
Tằng đại nhân cũng không nghĩ như vậy, "Nhưng có người ở chỗ này, ta cảm thấy được làm việc cùng người lại càng có hứng thú, người nhớ để lại cho ta một cửa hàng."
Sau khi nhìn vào bản kế hoạch chi tiết mà Mộc Vãn Tình chuẩn bị cho tương lai, hắn đã nảy ra ý tưởng này, nội tâm rục rịch, lần đầu xuất hiện thứ khiến hắn có cảm giác muốn theo đuổi.
Gia sản trong tay hắn vẫn còn khá nhiều, đủ cho cả nhà hắn sống thoải mái tới hết đời.
Nếu đã không phải lo cơm áo gạo tiền, tại sao lại không sống tùy tâm một chút, làm chuyện mà mình thích?
Mộc Vãn Tình quan sát những quan sai này, cả hành trình đi cùng nhau, bọn họ cũng trở nên thân thiết hơn với nàng.
Mỗi người đều mang theo thần sắc kiên định gật đầu mà nói, "Chúng ta sẽ trở lại."
Đi theo Mộc Vãn Tình đầy kích thích lại mới lạ, có thể nhìn thấy một thế giới mới, còn ở kinh thành vẫn mãi là một vũng nước tù đọng, không có chút gợn sóng, chỉ cần liếc mắt một cái liền có thể nhìn thấy điểm cuối.
Đương nhiên, điều quan trọng nhất chính là Mộc Vãn Tình là một thiên tài kiếm tiền hiếm có, đi theo nàng nửa năm là có thể kiếm được số tiền đủ tiêu cả đời.
Hiện tại không tranh thủ ôm lấy đùi vàng này thì còn phải đợi đến bao giờ?
Mộc Vãn Tình không khỏi bật cười, nàng không có đủ nhân lực, đương nhiên càng hy vọng bọn họ có thể ở lại giúp nàng.
"Được rồi, bất kì ai muốn lại ta đều sẽ tặng người đó một cửa hàng."
Mọi người đều reo hò vui sướng.
Lý đội phó vỗ ngực biểu thị lòng trung thành: "Tiểu thư, kế tiếp ta sẽ làm trợ thủ của người, người cứ phân phó một tiếng, các huynh đệ cam đoan sẽ vì người mà xử lý chu toàn."
"Cảm ơn, làm phiền mọi người."
"Tằng ca, ngươi nhất định phải dẫn các anh em huynh đệ còn liên hệ về đây ."
Dù chỉ là một quan sai nhỏ, nhưng cũng có thể giúp Mộc Vãn Tình nhiều thứ.
Hắn đột nhiên nghĩ tới một chuyện, "Nhân tiện nếu có thể, nhờ ngươi dẫn người nhà của ta về đây, để cả nhà ta cùng nhau đoàn tụ."
Phụ mẫu hắn mất sớm, từ nhỏ hắn đã ở nhà thúc thúc, lớn lên cưới vợ rồi dọn ra ngoài, hắn không yên lòng khi chưa gặp được thê nhi.
Tằng đại nhân sửng sốt một lúc, "Hiện tại liền dẫn tới? Ngươi xác định?"
Chuyền này hoàn toàn khác với những gì đã thảo luận từ trước, trước đó đã thống nhất là đợi hai ba năm xem sao, nếu tình hình phát triển tốt thì mang tất cả người nhà cùng đến.
Lý đội phó tạm thời thay đổi quyết định, là vì Mộc Vãn Tình hứa sẽ cho bọn họ mỗi người một cửa hàng, hắn đã xem qua bản thiết kế ban đầu, rất thích hợp để gia đình hắn sống ở đó.
Phía trước mở hàng bán, phía sau để sinh sống, kiếm chút tiền, nhất định sẽ không có vấn đề gì.
Thê nhi hắn ở lại kinh thành, bị gia tộc quản tay quản chân, vô cùng uất ức, tay hắn cũng không cách nào với tới. Có cơ hội nhất định phải dẫn họ tới đây, giữ ở bên cạnh để chăm sóc.
Điều kiện ban đầu có thể sẽ hơi khó khăn, nhưng với khả năng của Mộc Vãn Tình, một năm đủ để thay đổi rất nhiều thứ.
"Đúng vậy, ta tin tưởng người sẽ dẫn dắt chúng ta đến một cuộc sống tốt đẹp, hài tử có thể theo học cùng người, chỉ cần học được một chiêu rưỡi thôi cũng có lợi."
Mộc Vãn Tình sẽ không phụ lòng những người tín nhiệm nàng, "Nếu các ngươi muốn ở lại, thì ta đề nghị các ngươi cũng nên làm một nông trang nhỏ bên cạnh nông trang của ta. Ta làm gì thì các ngươi cứ sao chép như vậy, cũng thuận tiện an ổn gia quyến."
Mọi người đều sáng mắt lên, thế này quá tốt rồi.
Cái này thì được, ba mươi mấy người hợp lại cùng nhau mua một mảnh đất hoang lớn, ngay bên cạnh mảnh đất của Mộc Vãn Tình.