Mộc Vãn Tình chỉ tay về chỗ cuối cùng, "Khu tam giác này nhà trẻ của Mộc thị, thư viện Mộc thị và văn phòng Mộc thị."
Đây là vị trí thanh tịnh nhất nằm ở cuối con ngõ, ba tòa này chiếm diện tích khá lớn.
Có người nhịn không được liền hỏi, "Văn phòng?"
Mộc Vãn Tình nhàn nhạt nói: "Đây là nơi sau này ta dùng để xử lý công việc, bất kể là chuyện tông tộc hay chuyện kinh doanh, ta đều sẽ đưa ra quyết định cuối cùng ở nơi này, ta sẽ chọn một vài người trong gia tộc đến để trợ giúp ta, mỗi tháng đều được nhận lương."
Mọi thứ đều phải có trật tự, mọi người trong gia tộc phải đồng tâm hiệp lực, mới có thể thống nhất mà đối ngoại.
Mộc Dung Tuyết lập tức lấy lại tinh thần, "Ta là người đầu tiên báo danh, chuyện gì ta cũng có thể làm, ngài nói cái gì ta cũng sẽ làm theo, còn có thể làm tốt."
Mộc Vãn Tình khẽ mỉm cười, nàng còn chưa định bắt người, nàng đã chủ động như vậy thì làm sao bỏ qua được?
"Được, ngươi giỏi toán, có thể làm thu ngân, Mộc Tề, ngươi sẽ quản lý sổ sách thu chi."
Một người phụ trách giữ tiền, người kia phụ trách sổ sách thu chi, phân công công việc rõ ràng.
Mộc Dung Tuyết vui mừng khôn xiết, nàng là đang được trọng dụng phải không?
Mà Mộc Tề bên kia thì thụ sủng nhược kinh, quản lý sổ sách thu chi thường đều dùng người quen, sao có thể đến lượt hắn, "Ta? Ta được sao? Tử Ngang ca ca giỏi hơn so với ta a."
Mộc Vãn Tình vung bàn tay nhỏ bé lên, "Phụ thân cùng ca ca đều đang phụ trách việc xây dựng nông trang."
Nông trang là chuyện quan trọng nhất, nó là tài sản cá nhân của nàng, không liên quan gì đến gia tộc.
Mộc Dung Tuyết gấp không chờ nổi liền chọn một gian phòng cách gian của Mộc Vãn Tình không xa, "Tộc trưởng, ta muốn hai gian này."
"Được."
Mộc Tề cũng bắt đầu chọn nhà, "Tộc trưởng, ta muốn gian này."
Thấy bọn họ sốt sắng chọn nhà, những người khác không khỏi giậm chân, tranh nhau mà đăng ký mua phòng ở.
Ở nơi biên quan xa lạ này, bọn họ vẫn nên đồng tâm hiệp lực để tồn tại.
Đi quân khẩn, bọn họ chưa chắc đã chịu được nổi, còn không bằng đi theo Mộc Vãn Tình.
Cuối cùng, tất cả đều được phân chia.
Lý đội phó bội phục Mộc Vãn Tình đến mức hận không thể cuối đầu rạp xuống, nàng tính toán rõ ràng chính xác, chỉ có thể nói nàng khống chế thế cục và lòng người cực kỳ thuần thục.
Bỗng có người thốt lên: “A, không đứng, chúng ta có cửa hàng mặt tiền, nhưng chúng ta không biết làm đồ ăn vặt”.
Mộc Vãn Tình khẽ mỉm cười, "Đây là việc thứ ba."
“Ta sẽ truyền thụ cho mỗi nhà đăng ký một công thức ăn vặt, nhưng có điều kiện, một công thức một nghìn lượng, còn phải ký khế ước chia hoa hồng, ba năm đầu ta muốn ba thành, ba năm sau một thành."
Nàng thay bọn họ tính toán, trước đó nàng giữ mỗi người 700 lượng, một nhà ba người là 2.110 lượng, trừ đi việc mua cửa hàng cùng công thức làm đồ ăn vặt thì còn dư lại một trăm lượng.
Nhưng, sau khi phân nhà, có hộ gia đình có bốn hoặc năm người, vẫn tính là ổn.
Chỉ có những nhà hai vợ chồng trẻ còn chưa có con, sau khi phân chia ắt hẳn không đủ, nàng có thể cho họ vay mượn trước.
"Ai chấp nhận thì dơ tay."
Mọi người đồng loạt giơ tay không chút suy nghĩ, sợ người khác vượt lên trước mình một bước.
Ai đã từng ăn thức ăn do Mộc Vãn Tình làm đều biết nó ngon như thế nào, có được bí phương, khẳng định vô cùng có lợi.
Đừng nhìn một ngàn lượng tuy nhiều, nhưng mà bí phương khó có được, người khác bỏ ra mấy vạn lượng chưa chắc đã được.
Về phần chia hoa hồng, cũng không quá khắt khe, hoàn toàn có thể chấp nhận được.
Hai mắt Lý đội phó sáng lên, không khỏi kích động nói: "Tiểu thư, chúng ta có thể tham gia không?"
"Đương nhiên có thể."
Mộc Vãn Tình giơ tay lên, Mộc nhị gia lấy ra một cái hộp lớn từ trong nhà, mở nắp ra, bên trong có đặt mấy viên giấy.
"Ở đây có một trăm bí phương, chúng ta rút thăm theo trình tự mua cửa hàng, cái này xem ý trời đi."
Phương án này vô cùng công bằng nên không ai phản đối.
Lý đội phó là người xếp hàng đầu tiên, "Ta bốc thăm cho Tằng ca trước."
"Được, ngươi tới đi."