Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 274 - Chương 274.

Chương 274. - Chương 274. -

Mộc Vãn Tình khẽ kêu một tiếng, ôm nắm đấm: "Nhị ca, ngươi đừng buồn, đại ca sẽ khỏe lại, chúng ta đều sẽ không sao."

Mộc Tử Ngang không được an ủi, hắn chỉ có một suy nghĩ, trở nên cường đại hơn và bảo vệ người nhà.

"Ta thật vô dụng, cái gì cũng không làm được, muội muội, ta muốn học võ."

Hắn không muốn nhìn người nhà đau khổ bất lực, càng không muốn lúc nào cũng được muội muội che chở.

Muội muội nhỏ hơn hắn, lại phải gánh vác trách nhiệm nặng nề của cả gia đình, đã vất vả nhiều rồi.

Hắn muốn trở thành chỗ dựa cho gia đình

"Được, ta ủng hộ huynh.” Mộc Vãn Tình khẽ gật đầu, “Sau khi chuyện này qua đi, ta sẽ tìm cho ngươi một sư phụ tốt.”

Trước đó, Mộc Tử Ngang đã học được một vài thủ đoạn từ mấy thị vệ, nhưng đó chỉ là công phu mèo cào.

Muốn học võ thì phải học từ căn bản.

Trở lại phòng, Vu Uyển Nhu, " Nước nóng đã chuẩn bị xong rồi, ta đặt y phục và xà phòng trên ghế, ngươi có thể giặt nó, ta sẽ trông chừng bên ngoài, trong bếp đang hầm súp, vú nuôi đang trông chừng."

Mặc dù nàng không đi theo, nhưng nàng chăm sóc Mộc Vãn Tình rất tốt.

Trong lòng Mộc Vãn Tình được an ủi: "Cảm ơn Uyển tỷ."

Ngâm mình trong nước nóng, nàng ra thở phào nhẹ nhõm, khẽ nhắm mắt lại, trong đầu hồi tưởng lại những chuyện vừa xảy ra, xem xét từng chi tiết, tìm điểm sơ hở, đồng thời dự đoán hành động tiếp theo của đối phương.

Những thứ khác đều ổn, ngoại trừ việc thái độ của Tưởng Đồng Tri rất kỳ lạ và có chút mâu thuẫn.

Nhất là khi nhắc đến Đỗ Thiếu Huyên thì càng kỳ quái, nhất thời nàng ta không phân biệt được là thù địch hay thiện ý.

Nhưng có một điều chắc chắn, Tưởng Đồng Tri có ý định bảo vệ nàng.

Sau khi Mộc Vãn Tình ngâm nước nóng, uống canh gà thơm ngon, chậm rãi gặm một cái đùi gà lớn, ánh mắt dừng lại ở ngoài cửa.

Ngoài cửa, mọi người xếp hàng chờ bắt mạch, có bệnh có thể trị, không bệnh thì yên tâm, người quyền thế cũng đều khám bệnh định kỳ.

Nhiều vài người gặp chút bệnh nhỏ, bình thường chỉ cần chú ý chút là được.

Có vấn đề gì hay không, chỉ cần nhìn vào biểu hiện của người đó là đủ biết.

Không ai thảo luận chuyện vừa rồi, coi như không có chuyện gì xảy ra, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, nên chơi thì chơi.

Mộc Vãn Tình nhìn một hồi, đột nhiên hô to: "Đã giờ nào rồi? Đám học sinh các ngươi còn lảng vảng ở bên ngoài làm gì? Ai bắt mạch xong thì trở về đọc sách. Ta sẽ kiểm tra bất ngờ."

Đám học sinh lập tức bỏ chạy, kêu to như vậy, nhất định không có bị thương, cũng không bị kinh sợ.

Đúng vậy, nàng là ai, nàng đâm người một phát cũng không chớp mắt.

Mộc Dung Tuyết đặc biệt bội phục, "Tam muội muội, ta còn chưa tới phiên bắt mạch."

Thẩm thẩm ở phía trước vẫy tay với nàng, "Dung Tuyết, ngươi đến đây trước đi, bắt mạch xong thì mau đi học"

Mộc Dung Tuyết vội vàng đi tới, "Cám ơn thím."

Đến lượt nàng, mở cửa đi vào phòng, ngoài đại phu và đệ tử của hắn, còn có phu thê Lục thúc phụ trách duy trì trật tự.

Mộc Dung Tuyết ngồi trước mặt đại phu, đại phu dò hỏi một hồi, hơi nhíu mày, tim Mộc Dung Tuyết đập thình thịch , "Đại phu, ta bị sao vậy?"

Đại phu rút tay lại, "Vị cô nương này thể hàn, có thể trước đó phải chịu lạnh…"

"Đúng vậy, ta đã từng dầm mưa dãi gió, không chỉ một lần, lúc đó ta bị phong hàn, nhưng rất nhanh đã đỡ hơn." Giọng Mộc Dung Tuyết khô khốc, “Đại phu, sao vậy?”

Thấy nàng lo lắng đổ mồ hôi hột, đại phu không đành lòng, "Nếu để thêm mấy năm nữa, chỉ sợ sẽ ảnh hưởng đến chuyện con nối dõi."

Nước mắt của Mộc Dung Tuyết chảy xuống, ảnh hưởng đến con nối dõi?!

"Giờ chữa trị vẫn kịp, ta sẽ kê một đơn thuốc uống, bình thường chịu khó ngâm chân bằng nước ấm, ta sẽ chuẩn bị một ít dược liệu cho ngươi pha nước, dùng hai ba năm sẽ có hiệu quả."

Không chỉ Mộc Dung Tuyết, một số người cũng phát hiện ra vài bệnh nhỏ hoặc lớn, may mắn là phát hiện kịp thời.

Cả nhà Mộc Vãn Tình cũng gặp chút bệnh nhỏ, bồi dưỡng một thời gian là sẽ hồi phục.

Sau việc lần này, Mộc Vãn Tình nhận ra nàng phải đào tạo một nhóm người hiểu y thuật, chọn ra một vài hạt giống tốt trong đám hài tử để học y, ừm, nhớ kỹ.

Nàng vẫn bình tĩnh, nhưng thế giới bên ngoài đều đảo lộn rồi.

Bình Luận (0)
Comment