Mộc Vãn Tình đang cúi đầu cẩn thận lựa chọn, bên tai bỗng truyền đến âm thanh kích động của tiểu nhị "Thập Nhất thiếu gia đến tiểu điếm, thật là vinh hạnh cho tiểu điếm, mau mau mời ngồi, ta đây liền mang trà tốt nhất lên cho ngài."
Chưởng quầy cũng gấp gấp chạy tới hầu hạ quý khách, mỗi một câu đều ;à Thập Nhất thiếu gia, gọi rất thân thiết.
Nam nhân mỉm cười cất giọng nói: "Bọn họ đang chọn cái gì vậy? Đưa cho ta xem thử."
Mộc Vãn Tình ngẩng đầu nhìn lên, chậc, hoá ra là con dê béo chủ động dâng đến cửa!
Chưởng quỹ khó xử nhìn về phía Mộc Vãn Tình, "Không biết có thể hay không…"
Theo đạo lý là thứ tự tới trước tới sau, nhưng người Đỗ gia không thể trêu vào, hắn còn phải ở Lương Thành này lăn lộn. Chỉ có thể xin lỗi hai vị huynh muội này.
Mộc Vãn Tình nhíu mày, biểu hiện rất khéo hiểu lòng người, "Cầm đi đi, trước cho vị… Đại bá này nhìn xem."
Đỗ Thập Nhất:..... Đại bá???
"Ngươi gọi ta là gì chứ?"
"Hả? Đại bá nha, chẳng lẽ không đúng?" Mộc Vãn Tình kinh ngạc mở to hai mắt, "Không có ý tứ gì, lão bá. Người Lương Thành các ngươi thật thú vị, thích giả làm người già, ân, ta là tiểu hài tử biết kính lão, lão bá.”
Đỗ Thập Nhất như bị chọc vài đao, thật sự tức giận, miệng cô nương này đúng là có độc mà.
Hắn lại không thể trút giận lên người nàng, vì thế đành phải cầm đồ trang sức lên để nói.
"Những đồ trang sức này chất lượng quá kém, ta muốn trang sức đá quý đến từ Tây Vực, muốn đồ tốt nhất, giá cả dễ thương lượng."
Hắn thể hiện ra bộ dáng ta siêu cấp có tiền, siêu cấp có bản lĩnh
Nam nhân mà, vốn chính là một loại sinh vật siêu cấp tự tin.
Bỏ ra thêm hai lạng thịt liền đã cảm thấy bản thân phá lệ không tầm thường, có thể cưới được cả công chúa.
Không đúng, công chúa cũng không xứng với hắn, công chúa phải đến quỳ hầu hạ hắn, lo cơm ăn áo mặc cho hắn, nuôi thiếp thất con thiếp thất cho hắn, mới tính là không bôi nhọ hắn.
Rõ ràng rất tầm thường nhưng lại tự tin như vậy.
Chưởng quỹ thấy vậy hai mắt liền sáng lên, "Thập Nhất thiếu gia, ngài khả năng không biết, đá quý tốt nhất đều dùng để định chế, thành phẩm trong tiệm chỉ sợ không lọt vào được mắt ngài, nếu không, ngài xem trước thủ đá quý chưa gia công?"
Quân dân biên quan trình độ tiêu phí có hạn, đồ trang sức quá xa hoa cũng không mua nổi.
Đỗ Thập Nhất căn bản không cảm thấy hứng thú, nhưng, vẫn làm bộ làm tịch nói: "Vậy các ngươi đem tất cả các bảo vật quý giá của cửa hàng ra đây.”
"Được được." Chưởng quỹ vô cùng cao hứng, đem một bộ trang sức ngọc bích rực rỡ lung linh đến trước mặt Đỗ Thập Nhất, ân cần giới thiệu cho hắn.
"Đây là ba cái lược chải tóc, một đôi trâm cài tóc, một đôi lắc chân, kiểu dáng thịnh hành nhất ở kinh thành, ta cố ý tìm đá quý tốt nhất để khảm vào…"
Hắn thao thao bất tuyệt, nhưng ánh mặt Đỗ Thập Nhất vô tình hay cố ý đều đặt trên người Mộc Vãn Tình, nhìn đến thất thần
Hai huynh muội Mộc Vãn Tình cùng tiểu nhị đang quan sát chọn đồ trang sức, nàng chọn trúng một bộ trang sức vàng, có mười hai chiếc lược, một đôi trâm điền, kiểu dáng chất liệu đều rất thích hợp với tuổi của Mộc nhị phu nhân.
Nàng chọn đồ vật rất nhanh, ánh mắt cũng rất tốt, đều chọn toàn vật phẩm cao cấp.
Mộc Tử Ngang thấy vậy liền có chút đau đầu, "Muội muội, vậy ta chọn cái gì đây?"
Ánh mắt Mộc Vãn Tình đặt trên một đống đồ trang sức được bày ra, "Mua một đôi trang sức đeo trán đi, món này không tệ."
"Được."Mộc Tử Ngang không có ý kiến.
Mộc Vãn Tình lại chọn lấy một đôi vòng tay khảm vàng hình long phượng, "Cái này chuẩn bị cho đại ca."
Trong lòng Mộc Tử Ngang tràn đầy vui vẻ, nương nhất định sẽ thích. "Muội muội, ngươi cũng chọn mấy thứ đi, nhị ca mua cho ngươi."
Mộc Vãn Tình không từ chối ý tốt của hắn, chọn lấy một đôi khuyên tai trân châu, trân châu tỏa ra ánh sáng lấp lánh. "Ta thích cái này."
Cũng không phải đồ quá quý giá, nhưng rất hợp với khí chất của Mộc Vãn Tình
Hai huynh muội có thương có lượng, bầu không khí cực kỳ hoà thuận vui vẻ.
"Liền mua những thứ này, tính tiền đi."
Tiểu nhị vui đến không ngậm được miệng, "Được rồi, xin chờ một chút."
Hắn cầm chiếc bàn tính bên cạnh để tính tiền, nhưng vào lúc này, Đỗ Thập Nhất cuối cùng cũng mở miệng, "Vị cô nương này, ta có một thỉnh cầu nhờ cô nương giúp, một đại nam nhân như ta không quá hiểu biết về đồ trang sức, có thể giúp ta chọn lựa một vài thứ không?"
Lời này cũng coi như hợp tình hợp lý, chưởng quỹ cùng tiểu nhị đều không có suy nghĩ nhiều.