Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 306 - Chương 306.

Chương 306. - Chương 306. -

Đỗ Thập Nhất rất tức giận, một đám phản bội, một chút cũng không có tình cảm huynh đệ.

Đỗ Cửu đảo mắt vài cái, “Đi thôi, coi như thám thính tình hình địch.”

Đôi mắt của Đỗ Thập Nhất liền sáng lên, cái này thì được.

Chỉ là vừa tiến vào liền như bị lạc, bánh mè Hoàng Cao, tam tiên cơm niêu, há cảo thịt bằm chiên, phù trúc, bánh rán hành, bánh bao thập cẩm, miến gà xé, bánh ngũ sắc, tiểu long bao, trứng luộc trà ngũ vị hương, thịt dê xiên nướng, bánh kẹp thịt, cháo bát bảo,….

Nước chấm cay cay, chua ngọt, chỉ có thức khách không nghĩ đến, chứ không có gì không có.

Đỗ Thất bắt đầu ăn từ đầu phố, ăn từ hàng này sang hàng khác, trời ơi, quá tuyệt, sao hàng nào cũng đều ngon a.

Hắn ăn đến no căng, nhưng nhìn bánh kẹp thịt lại nhịn không được lại muốn ăn một cái.

Nhiều quá, sao mà ngon thế a, sao lại không mở sớm hơn chứ?

À không, nói đúng hơn, tại sao hắn không đến Lương Thành sớm hơn.

Cảm giác như mình đã bỏ lỡ rất nhiều mỹ thực, quá đau lòng!

Huynh đệ Đỗ gia bước vào với tâm thế phê phán, ăn gì cũng chê, món nào cũng nói không tốt.

Lão bản gian hàng rất bất lực, cũng không thể cãi nhau với khác, tộc trưởng đã nói, hòa khí sinh tài.

Có thực khách không nhịn được mà nói, “Vậy mà ngươi ăn còn nhiều hơn so với người khác.”

Đỗ Cửu đỏ mặt, “Nói bậy, chúng ta không có.”

Thực khách kia là một tráng hán chính trực, “Nãy giờ ta đều thấy ngươi dọc đường đi ăn hai cái bánh rán hành, mười xiên thịt dê nướng, một chén chè mè đen, một bát sủi cảo, dọc đường còn thêm một bát hoành thánh….”

Ăn khác gì heo đâu chứ? Thế mà không biết xấu hổ chê bai, không có đạo lý.

Đối mặt với rất nhiều ánh mắt phê phán từ người xung quanh, tâm tình Đỗ Cửu không tốt, “Các ngươi… nhìn ta chằm chằm làm cái gì?”

Thực khách kia hợp tình hợp lý mà nói, “Ta ở ngay sau ngươi, quá nhiều món ăn nên ta chọn không được, đi theo ngươi để chọn, không cần lo lắng.”

Đỗ Cửu mặt đỏ tai hồng, không biết là do tức giận, hay là do xấu hổ.

Bỗng nhiên, một tiếng hét lớn vang lên, “Có người chết, có người chết rồi.”

Lời nói này như một giọt nước rơi vào chảo dầu, lập tức nổ tung.

Các thực khách hoảng sợ đặt thức ăn xuống, Đỗ Cửu lập tức đứng thẳng dậy, hô to, “Khá lắm, ta đây đã nói loại phố ăn vặt này không sạch sẽ, không được, ăn vào nhất định có vấn đề.”

Đỗ Thất nhíu mày, liếc mắt nhìn qua, không phải là bọn họ làm chứ?

Hắn ta gay gắt nói, “Ai dám cho ta ăn thứ không tốt, ta sẽ đánh chết hắn.”

Cách đó không xa, một nam nhân miệng sủi bọt mép nằm trên mặt đất, một nữ nhân quần áo cũ nát nhào vào trên người hắn ta mà gào khóc.

Xung quanh đứng đầy người, thảo luận sôi nổi.

Đầu Mộc lục thúc muốn nổ tung, chuyện này xảy ra ngay trong gian hàng hắn ta.

Hắn lo lắng quay đầu lại, “Nhà chúng ta đồ ăn rất sạch sẽ, không thể chết người.”

Người nữ nhân kia nước mắt long tròng nhìn hắn chằm chằm, đau lòng nói: “Ngươi nhìn xem, sạch sẽ là vậy à. Nếu phu quân ta có việc gì ta sẽ đến nha môn báo án ngươi.”

“Tránh ra, tránh ra.” Mộc Vãn Tình tới rất nhanh, Mộc lục thúc thấy cứu tinh, trái tim hoảng sợ liền có thể nhẹ nhõm hơn, “Tộc trưởng, thật sự không liên quan đến chúng ta.”

Mộc Vãn Tình xua tay, kéo vị đại phu râu trắng ở phía sau ra, “Đại phu, ngài xem.”

Nàng vừa tới đã nắm chắc cục diện, hành động dứt khoát mạnh mẽ, đại phu cũng là trước đó nàng sắp xếp canh giữ ở nơi này, tùy thời ứng phó các loại tình huống, đây là một trong những kế hoạch nguy hiểm nhất.

Đại phu tiến lên hai bước, nữ nhân kia bỗng nhiên nhào ra, ngăn cản phía trước, “Ngươi đừng đụng vào phu quân của ta, hắn đã như vậy rồi, các ngươi đừng nghĩ lại hại hắn.”

Mộc Vãn Tình hơi híp mắt, “Kéo nàng ra.”

Lý đội phó lập tức tiến lên kéo người, nữ nhân kia vừa đấm vừa đá, gào thét điên cuồng, “Ta muốn báo án các người, các đại thúc đại thẩm tốt bụng, mau đi báo quan giúp ta.”

Bình Luận (0)
Comment