Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 325 - Chương 325.

Chương 325. - Chương 325. -

Đỗ Thiếu Huyên xông vào trong phòng, liền nhìn thấy khuôn mặt đầy vẻ kinh hãi của Đỗ phu nhân, trong lòng không khỏi khẩn trương."Nương, ngài làm sao vậy?"

Đỗ phu nhân một tay vuốt lồng ngực đang đập thình thịch của mình, một tay chỉ ra ngoài cửa sổ.

Đỗ Thiếu Huyên đi đến gần xem thử, lập tức dở khóc dở cười, phía dưới có người mang một cái đầu heo lớn, chợt nhìn giống như là quái vật đầu heo thân người.

Hắn cất giọng kêu lên,"Huynh đệ cầm đầu heo phía dưới, ngươi là muốn làm cái gì?"

Người kia có chút sửng sốt, ngẩng đầu nhìn lên, lập tức đem đầu heo cầm ở trong tay giơ lên: "Ta tới đưa hàng, thịt đầu heo kho của Mộc thị làm rất ngon."

Đỗ phu nhân thế mới biết mình vừa gây ra một chuyện cười, mặt đỏ rần lên.

Mộc Vãn Tình đến chậm một bước, hiểu rõ mọi chuyện đang xảy ra liền âm thầm buồn cười, lại coi như cái gì cũng không biết, "Phu nhân, thịt đầu heo nhà ta mềm mà không nhão, tươi thơm ngon miệng, không bằng cũng ăn thử một phần đi?"

Tô Thức từng viết qua một bài ca tụng thịt heo, “Thịt heo Hoàng Châu ngon, tầm thường như bùn đất. Người giàu không chịu ăn, người nghèo không biết nấu."

Chính là muốn nói rằng, trên bàn ăn của những người quyền quý không có thịt heo.

Những món kho nàng mang lên cho Đỗ phu nhân ăn đều không có thịt heo, đều là gà vịt kho, món hầm.

Mà con phố ăn vặt có rất nhiều món ăn lấy nguyên liệu chính từ thịt heo, giá rẻ, còn có thể làm thành nhiều món đa dạng khác nhau.

Đỗ phu nhân vốn muốn cự tuyệt, nhưng lại thấy đôi mắt Đỗ Thiếu Huyên sáng lên, "Ta muốn ăn."

Được thôi, mọi thứ cứ theo yêu cầu của nhi tử làm chủ.

Thịt đầu heo kho cùng rượu trái cây vừa đặt lên bàn, Đỗ Thiếu Huyên liền ăn như gió cuốn, ăn đặc biệt ngon miệng, "Cái này so với chân vịt kho, chân gà kho ăn ngon hơn nhiều, mỗi ngày ngươi chuẩn bị cho ta một trăm cân thịt kho, ta để người tới lấy."

Hắn định đãi phụ thân cùng các tướng sĩ một bữa ăn.

Mộc Vãn Tình thấy khách hàng tới cửa, trong lòng vui sướng hài lòng. "Được, còn cần cái gì khác không?"

Đỗ Thiếu Huyên khẽ lắc đầu, "Cái này hợp vị nhất, chờ ăn chán rồi lại đổi món ăn khác."

"Được rồi, các vị cứ từ từ ăn, ta đi làm việc."

Đợi nàng đi rồi, Đỗ phu nhân nhìn nhi tử cứ ăn từng miếng một, ăn không dừng được, nhịn không được hỏi, "Thực sự ngon tới vậy sao?"

Đỗ Thiếu Huyên húp một ngụm rượu trái cây, vị rượu ngọt thanh làm đôi mắt của hắn có hơi hơi nhíu lại, "Ăn cực kỳ ngon, thích hợp làm đồ nhắm, phụ thân sẽ thích."

Đỗ phu nhân im lặng, lấy dũng khí gắp một miếng thịt đầu heo bỏ vào trong miệng, a, không có mùi hôi tanh, hương vị không chút dầu mỡ, mềm mại thơm ngon.

Nàng nhịn không được lại ăn thêm một miếng, có chút bất ngờ.

"Thật sự là thịt heo sao? Thịt heo ăn ngon như vậy sao?”

Trong mắt Đỗ Thiếu Huyên lóe lên ý cười, "Phải nói là thịt heo Mộc gia ăn mới ngon."

Một cỗ tê cay cùng hương vị tươi ngon tràn ngập mở ra, hai mẫu tử Đỗ gia không hẹn mà cùng khịt khịt mũi, quá thơm.

Chờ Mộc Vãn Tình mang lên một nồi ‘ma lạt thang*’, Đỗ Thiếu Huyên cũng không rụt rè, gắp một đũa đưa lên miệng ăn, vị có chút cay cay rất thích hợp.

(*): Món lẩu đường phố phổ biến tại TQ có nguồn gốc từ Tứ Xuyên

(*): Món lẩu đường phố phổ biến tại TQ có nguồn gốc từ Tứ Xuyên

"Nương, người cũng nếm thử chút đi, cũng không quá cay."

Đỗ phu nhân nhìn thấy có nhiều ớt trên đồ ăn, khẽ lắc đầu, nàng không ăn đồ ăn cay.

Nhưng, không kháng cự nổi sự nhiệt tình của Đỗ Thiếu Huyên, nàng miễn cưỡng ăn một miếng, sau đó… Thật là thơm.

Đũa đều không dừng được nữa, một chút rượu cùng ma lạt thang cay cay, thật sự là tuyệt phối.

Mộc Vãn Tình đưa đồ ngọt lên, "Nào nào, nếm thử món đá bào này đi."

Đá bào lạnh buốt, mềm mại thơm ngọt, ăn một miếng xuống bụng thật quá thư thái.

Đặc biệt là khi ăn ma lạt thang cay cay, lại thêm một miếng đá bào, tư vị của hạnh phúc sinh sôi trong lòng.

Đỗ phu nhân đặc biệt thích loại đá bào này, một hơi ăn hai bát, "Vãn Tình, tay nghề của ngươi thật quá tốt rồi, ngươi học được từ chỗ nào a?"

Bình Luận (0)
Comment