Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 347 - Chương 347.

Chương 347. - Chương 347. -

Đỗ Thiếu Huyên khiếp sợ đến ngây người, ngu xuẩn thành dạng này cũng thật hiếm thấy.

Một khi hắn bỏ lỡ thời cơ giải thích tốt nhất, thanh danh liền bị hủy sạch, bá tánh không chào đón hắn, người ở phía trên cũng sẽ không thích hắn.

Nhưng, Triệu Nhất Phàm là người kiêu ngạo, muốn hắn cúi đầu so với giết hắn còn khó chịu hơn.

Mộc Vãn Tình giật giật khóe miệng một cái, giờ mới biết được con hàng này là nhị nữ tế của Đỗ gia, không phải chứ? Cùng là con rể sao lại có sự chênh lệch lớn như thế?

Nhị tiểu thư của Đỗ gia ánh mắt thật không tốt.

Nhưng, coi như biết rồi, nàng cũng không có ý định lưu tình. "Giả bệnh cũng quá giả tạo rồi, bình thường ngươi dạy học sinh như thế này sao? Thế này thì xong đời, đúng là dạy hư học sinh."

Triệu Nhất Phàm không nghĩ tới nàng lại lớn lối như thế, tức giận muốn phỉ nhổ người khác, "Nữ tử không tài đức gì kia, ngươi nhìn thử xem ngươi giống dạng quỷ quái gì, đọc vài cuốn sách liền không biết cái gọi là......"

Tức giận liền quên mình đang giả bệnh, bá tánh đều không còn gì để nói.

"Người tầm thường mới có thể nói ra những lời như vậy." Mộc Vãn Tình cũng sẽ không nuông chiều hắn, "Không có phẩm, không có đức, không có tài, nam nhân ba không như ngươi còn sống chính là lãng phí lương thực, so với phân cũng không bằng, tối thiểu nhất phân còn có thể làm cho đất đai phì nhiêu."

Cả người Triệu Nhất Phàm đều không tốt, trong mắt đều lộ ra vẻ hung ác, "Thô tục không chịu nổi, ta sẽ không để yên cho ngươi."

Mộc Vãn Tình chẳng những không sợ, ngược lại còn đổ dầu thêm lửa, "Còn có một vấn đề, trong nhà ngươi có bao nhiêu ruộng đất hả? Ngươi thu bao nhiêu tiền thuê ruộng đất?"

Trong đám người vang lên một tiếng nói, "Nhà hắn đều bị hắn đọc sách đến nghèo, nếu không phải thê tử hắn mang đến một mảnh đất rộng lớn cùng của hồi môn, thì đến thịt cũng không có mà ăn."

Đầu năm nay, phí đọc sách rất đắt, vào học đường cần phải nộp tiền, sách vở bút mực lại tốn một khoản tiền không nhỏ để mua.

Mộc Vãn Tình bừng tỉnh đại ngộ, “Hoá ra là nam nhân ăn bám dựa vào nhà thê tử, trách không được lại phế vật như thế. "

Triệu Nhất Phàn kiêng kỵ nhất là người khác nói hắn ăn bám, nổi giận đùng đùng, tay chỉ mũi của Mộc Vãn Tình, "Ngươi nói cái gì? Lặp lại lần nữa."

"Được thôi." Mộc Vãn Tình thoải mái tác thành cho nguyện vọng của hắn, "Rõ ràng là dựa vào nữ nhân, còn xem thường nữ nhân, đúng là đồ đần ích kỷ, dối trá lại ngu xuẩn."

Triệu Nhất Phàm căn bản không phải là đối thủ của nàng, liên tục bị đánh bại, chỉ có thể tìm viện binh, "Trạch đệ, nàng nhục nhã người Đỗ gia, ngươi còn muốn tiếp tục xem tiếp sao?"

Đỗ Thiếu Huyên vốn là đến đấy vì Mộc Vãn Tình, nhưng lại phát hiện, một mình Mộc Vãn Tình cũng có thể đánh ngã đối thủ, không cần người khác giúp.

Lực chiến đấu của nàng quá mạnh.

"Nàng mắng ngươi, lại không có mắng Đỗ gia, ngươi từ bao giờ lại có thể đại biểu cho Đỗ gia?"

Triệu Nhất Phàm trợn mắt há hốc mồm, "Ngươi đây là đang giúp người ngoài, nhị tỷ của ngươi sẽ rất thất vọng."

"A." Đỗ Thiếu Huyên mặt không thay đổi lên tiếng, "Vãn Tình cô nương, hắn chỉ là nam nhân của nhị tỷ ta, tất cả những gì hắn nói đều không tính, không thể đại biểu ý kiến cho Đỗ gia chúng ta."

Hắn trực tiếp phủi sạch quan hệ, sau đó, không nhìn vẻ mặt như ăn phải phân của Triệu Nhất Phàm, quay người đi ra phía bá tánh đứng ngoài cửa.

"Ta đại diện cho Đỗ gia tuyên bố, hưởng ứng cho lời kêu gọi của Mộc Vãn Tình tiểu thư, từ hôm nay trở đi chỉ lấy tam thành tiền thuê đất."

"Trạch đệ." Triệu Nhất Phàm nghe vậy liền biến sắc, hắn điên rồi sao? Hắn đây là đang công khai đứng về phía đối lập với nhóm lợi ích, cho dù Đỗ gia là chủ Tây Lương, nhưng không duyên không cớ chuốc lấy nhiều oán hận thì có đáng giá hay không?”

"Thiếu chủ." Đám tùy tùng gấp không được, đáng lẽ ra trước đó hắn phải thương lượng với Đỗ soái một chút.

Mà bá tánh lại kích động đến hỏng, "Tiểu tướng quân."

Sắc mặt Đỗ Thiếu Huyên trang trọng nghiêm túc, "Lấy của dân dùng cho dân, đây chính là thái độ của Đỗ gia bọn ta, Đỗ gia bọn ta đóng giữ Tây Lương trên trăm năm, nhờ bá tánh tại Tây Lương cung cấp nuôi dưỡng Đỗ gia quân bọn ta, Đỗ gia mỗi thời mỗi khắc đều cảm niệm phần ân tình này, ta thay mặt Đỗ gia tạ ơn bá tánh Tây Lương, đa tạ các ngươi luôn ủng hộ và yêu mến."

Những câu nói này khiến tất cả mọi người ở chỗ này lệ nóng doanh tròng, trong lòng nóng hầm hập, đây chính là người Đỗ gia, Đỗ gia bọn họ kính yêu nhất.

Bình Luận (0)
Comment