Tôn Đồng Tri giống lần đầu tiên quen biết nàng, cúi đầu thật sâu nói: "Mộc tiểu thư, ngươi có chí hướng cao xa, Tôn mỗ bội phục."
Mộc Vãn Tình có chút nghiêng người tránh đi, "Không dám không dám."
Tôn Đồng Tri là tích cực nhất, ngay lập tức điều đủ thợ thủ công cùng vật liệu cần thiết, thúc giục Mộc Vãn Tình ngồi lên xe ngựa, tranh thủ thời gian làm việc.
Mộc Vãn Tình nhìn về phía người thân của mình, “Mang theo cả phụ thân ta cùng hai ca ca ta đi cùng, bọn họ cũng có kinh nghiệm nhất định."
"Được."
"Trong thời gian này con phố quà vặt......" Mộc Vãn Tình đứng ở bên cạnh xe ngựa mà lề mề, cảm thấy không yên lòng. Đỗ Thiếu Huyên vỗ ngực cam đoan, "Ngươi yên tâm, ta phái người tới trông coi con phố ăn vặt, nếu ai dám quấy rối, nhất định không tha thứ."
Tôn Đồng Tri cũng đưa ra lời hứa hẹn, "Ta cam đoan, con phố ăn vặt cùng tộc nhân của ngươi đều giao cho quan phủ bảo hộ, tuyệt đối sẽ không xảy ra sự cố nào, ngươi liền an tâm làm guồng nước."
Mộc Vãn Tình lúc này mới ngồi lên xe ngựa, Đỗ Thiếu Huyên xoay người ngồi lên lưng ngựa, "Xuất phát."
Trong một tửu lâu cách đó không xa, bên trong phòng chữ Thiên, một đám người nhìn về phía bóng lưng xe ngựa đi xa, trầm mặc không nói.
"Cứ như vậy bỏ qua cho nàng sao?"
"Tiểu tướng quân ở bên cạnh bảo hộ nàng, tạm thời không thể động nàng."
"Tiểu tướng quân bị làm sao vậy? Thế mà dám ra quyết định như vậy, hắn cũng không nghĩ tới có hậu quả gì không? Liền không sợ đắc tội chúng ta?"
"Trước khi guồng nước được chế tạo xong, các ngươi đều không được phép làm loạn." Thanh âm của trầm thấp của một nam nhân vang lên, "Nếu thành công chế tạo ra được, đối với chúng ta cũng là chuyện rất tốt. "
Bọn hắn là thế lực có nhiều ruộng đất nhất.
Có người kinh ngạc hô một tiếng, "Không phải chứ? Ngươi thế mà tin tưởng nàng có khả năng làm ra được chuyện này?"
"Xi măng là do nàng làm ra, ngươi có dám khẳng định nàng không làm ra được guồng nước không?"
Trong phòng đột nhiên yên lặng, "Thôi, chúng ta xem tình hình trước rồi tính."
"Chuyện còn chưa thành công, nàng cứ như vậy gióng trống khua chiêng truyền ra ngoài, ta thật sự không coi trọng nàng, xi măng chỉ là do nàng tốt số, lần này thì chưa chắc có vận khí tốt như vậy."
"Lời nói của nàng quá vẹn toàn, nếu như không thành, bá tánh cùng quan phủ đều sẽ sinh tâm lý bất mãn, khi đó mới là thời cơ tốt nhất của chúng ta."
"Không sai không sai, vẫn là Kim đại nhân cao minh, nhìn mọi chuyện thấu triệt lâu dài, không giống tên ngu xuẩn kia, chỉ có một nữ hài tử cũng đấu không lại, thật uổng phí một gương mặt đẹp."
"Nhỏ giọng một chút, tốt xấu gì cũng là con rể của Đỗ soái."
Một khi bộ máy quốc gia được xuất động, tất nhiên là thúc đẩy theo hình thức cao nhất, vật liệu cùng thợ thủ công đều tề tụ bên người Mộc Vãn Tình.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân Mộc Vãn Tình công bố trước mặt mọi người, có một số vật liệu chỉ dựa vào cá nhân nàng thì không thể lấy được.
Nàng lấy ra một bản vẽ tỉ mỉ, thợ thủ công nhìn qua không thể hiểu được một bản vẽ phức tạp như thế, Mộc Vãn Tình tiện tay hướng dẫn bọn họ, thúc đẩy một chút xíu.
Thợ thủ công đều có chút tính khí cao ngạo, lúc đầu thật sự không phục Mộc Vãn Tình, nhưng quan phủ ra mặt, bọn hắn cũng không dám làm ra chuyện gì.
Về sau, nhìn guồng nước dần dần thành hình, bọn hắn mới tâm phục khẩu phục.
Có một số người tuổi tác tuy nhỏ, nhưng lại có thể chỉ đạo bọn hắn những người có tay nghề mấy chục năm nay làm việc, người với người đúng là không giống nhau.
Mộc Vãn Tình còn đưa ra một yêu cầu, muốn sửa chữa mương nước. Guồng nước dẫn nước từ sông ngòi đi vào, mương nước dẫn nước vào ruộng đồng.
Cả hai phối hợp với nhau liền hoàn hảo.
Mương nước trước đó dùng đá xây thành, bây giờ có xi măng, hoàn toàn có thể lấy thay vào, bớt lo lại dùng tiết kiệm sức lực.
Tôn Đồng Tri tất nhiên là đồng ý, rất nhanh ban lệnh triệu tập để binh lính và thường dân phục dịch đi đào mương.
Tất cả mọi người đều nghe Mộc Vãn Tình an bài, Mộc Vãn Tình thể hiện ra năng lực tổ chức mạnh mẽ của mình, mỗi một khâu đều an bài ngay ngắn rõ ràng, không có bất kỳ một sự hỗn loạn nào.