Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 351 - Chương 351.

Chương 351. - Chương 351. -

"Chúc mừng ngài, Mộc tộc trưởng, Mộc thị nhất tộc các người đạt được đặc xá, thật làm cho người khác ghen tị mà."

Sớm biết nàng không phải vật trong ao, nhưng không nghĩ tới nàng lại lợi hại như vậy.

Lúc tin tức được truyền tới, toàn tộc đều trầm mặc, ghen tị đến nổi điên.

Đều là phạm nhân lưu đày giống nhau, nhưng Mộc thị nhất tộc xoay người, mà bọn hắn vẫn như trước là phạm nhân lưu đày đáng buồn nhất, là người mà người khác đều có thể giẫm một cước.

Độ tương phản quá lớn khiến cho người ta cảm giác khó chịu.

Mộc Vãn Tình trầm mặc, "Các ngươi cũng có cơ hội."

Phương gia chủ không khỏi cười khổ, hắn vốn muốn dựa vào một thân tài hoa của bản thân để xuất đầu lộ diện ở biên quan, có thể bằng quân công đạt được đặc xá.

Nhưng, hiện thực dạy hắn làm người.

Cái gì mà quân công chứ, một khi phát sinh chiến tranh, những phạm nhân lưu đày như bọn họ chính là bia đỡ đạn đi đầu.

Bình thường, làm việc khổ cực nhất, ăn đồ ăn chất lượng kém nhất, còn bị tra tấn.

Hắn không muốn nói thêm về những chuyện bực mình kia, "Mộc tiểu thư, ngài đi tìm ta không biết có chuyện gì?"

Mộc Vãn Tình đánh giá hắn vài lần, "Thư viện của Mộc thị chúng ta thiếu khuyết mấy vị lão sư, ta nghĩ đến, Phương gia chủ có xuất thân là tiến sĩ đứng đắn, học thức uyên bác, không biết có thể tới giúp ta không?"

Phương gia chủ không dám tin trừng to con mắt, hắn không nghe lầm chứ? Nàng thế mà mời hắn đi làm lão sư?

Trái tim hắn đập loạn xạ, kích động đến mức không thể kiềm chế được bản thân, "Ta cực kỳ vui lòng......"

Hắn nằm mơ cũng muốn thoát khỏi khốn cảnh trước mắt, đề nghị của Mộc Vãn Tình đưa ra với hắn mà nói chính là là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.

"Nhưng, Bách Hộ đại nhân sẽ không dễ dàng thả chúng ta rời đi."

Mộc Vãn Tình nghe được một chút tin tức khác thường, "Đến cùng làm gì mà đắc tội với người ta?"

Nàng cũng nên biết nguyên nhân, mới có thể nghĩ ra biện pháp giải quyết.

Bên trong miệng Phương gia chủ phát khổ, "Bách Hộ đại nhân có một vị thiên kim, nàng.... Coi trọng tam nhi, địa vị quá mức cách xa, Bách Hộ đại nhân cảm thấy là tam nhi dụ dỗ nữ nhi của hắn......"

Nếu đặt ở trước kia, là nhà gái trèo cao.

Nhưng hiện tại, là Phương gia trèo cao, làm gì có phụ thân nào sẽ đem nữ nhi bảo bối của mình gả cho một tên phạm nhân bị lưu đày?

Có thể thấy được Bách Hộ đại nhân rất tức giận nên mới thay đổi biện pháp giày vò bọn họ.

Mộc Vãn Tình cực kỳ kinh ngạc, thế mà còn có chuyện như vậy? Chỉ là, Phương tam thiếu gia đúng là có vẻ bề ngoài không tệ, lại lớn lên trong kim tôn ngọc quý, vì vậy có được khí chất khác biệt so với các nam nhân ở biên quan, dễ dàng thu hút trái tim của những thiếu nữ không hiểu biết thế sự.

Phong tục dân gian nơi biên quan rất phóng khoáng, nữ tử dám yêu dám hận, bỏ trốn đi đều không ít.

"Ta hiểu được, mấy vị thiếu gia của ngươi đâu?"

Phương gia chủ dùng tay phải chỉ về một phía, "Đều đang dời gạch."

Mộc Vãn Tình đưa tay phải lên che mày nheo mắt nhìn ra xa, nhưng không thấy rõ lắm. "Ta nhớ được học thức của đại thiếu gia cũng không tệ đi."

Đối mắt Phương gia chủ nghe thấy vật liền sáng lên, "Là lão phu tự mình dạy, thi đình thành tích nhị giáp hạng tám, nửa đời sau của hắn không nên chỉ tồn tại xung quanh lao dịch, còn xin Mộc tộc trưởng giúp đỡ một tay, Phương mỗ vô cùng cảm kích, những chuyện khác đều không ngại khổ cực."

Mộc Vãn Tình nhíu mày, "Ta muốn để Mộc thị nhất tộc có mấy cử nhân."

Phương gia chủ cúi đầu thật sâu xuống dưới, "Ta nhất định dốc hết toàn lực."

Có lẽ, đây là cơ hội duy nhất của hắn.

Mộc Vãn Tình khẽ gật đầu, trước khi đi nói một câu, "Vậy cứ chờ đợi tin lành."

Nhìn thân ảnh nàng đi xa, hốc mắt Phương gia chủ dần dần đỏ lên, một trái tim tĩnh mịch dần dần nổi lên cơn sóng.

Mộc Vãn Tình đi vào chòi hóng mát, một cỗ ý lạnh nhào tới trước mặt, nàng tiện tay kéo mũ che mặt xuống, đặt mông ngồi lên trên vị trí của mình, quen thuộc cầm lấy cây quạt trên bàn.

Mấy chậu băng được đặt ở nơi hẻo lánh bên trong, mang đến một chút lạnh lẽo.

Bình Luận (0)
Comment