Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 368 - Chương 368.

Chương 368. - Chương 368. -

Thế tử Tấn Vương vừa tiến đến liền quỳ xuống thỉnh tội, "Hoàng thượng, tất cả đều là do tiểu thần nhất thời thấy sắc thất tâm không kiềm chế được, tạo thành sai lầm lớn.”

"Thế tử." Thế tử phi kinh hô một tiếng, chuyện này không giống như đã thương lượng, hắn sao lại ôm hết trách nhiệm vào trên người mình? Hắn thích Mộc Cẩm Dao tới vậy sao?

Mộc Cẩm Dao cũng rất kinh ngạc, không dám tin nhìn hắn, từ đáy lòng nổi lên một tia ấm áp.

Thế tử Tấn Vương nhìn không chớp mắt, ngữ khí kiên định, "Hoàng thượng, Mộc Cẩm Dao là một lưu phạm, đồng thời cũng là một nữ tử yếu đuối, không có lực phản kháng, toàn bộ do tiểu thần nhất thời tham sắc làm sai chuyện, Hoàng thượng, xin ngài hãy phạt một mình ta đi.”

Ánh mắt Hoàng hậu mềm đi vài phần, hắn vẫn có vài chỗ đáng khen.

“Không phải như vậy, là…” Mộc Cẩm Dao dập đầu một cái thật mạnh, đầu nằm trên mặt đất, tư thái hèn mọn đến cực hạn.

“Tội nô muốn thoát khỏi khốn cảnh, mới câu dẫn thế tử, thế tử là một nam nhân có can đảm thu lưu tội nô cùng người nhà, là tội nô xúi giục thế tử giấu diếm mọi chuyện, thế tử... cũng là đâm lao phải theo lao, lại sợ để cho hoàng thượng thất vọng, mới giấu diếm cho tới hôm nay, tất cả tội lỗi bởi vì ta mà nên, vậy nên để cho ta chấm dứt đi.”

Nàng cực lực giải vây cho Thế tử Tấn Vương, Thế tử Tấn Vương thì tranh nhau ôm tội vào mình, hai người quả nhiên là tình thâm ý thiết.

Hoàng thượng từ chối cho ý kiến, Hoàng hậu lại hứng thú, "Nói xem, các ngươi quen nhau như thế nào.”

Khóe miệng Thái tử giật giật, mẫu hậu có chút ngây thơ.

Lần này Thế tử Tấn Vương không dám giấu diếm, kể lại sự việc hoàn chỉnh chỉnh, đương nhiên, cũng tô điểm một chút, biến thành tài tử giai nhân nhất kiến chung tình, thiên lôi địa động, lại khổ nỗi thân phận không thể quang minh chính đại cùng một chỗ, các loại ẩn nhẫn các loại thống khổ.

Hoàng hậu nghe đến say sưa, giống như đang nghe thoại bản.

Hoàng thượng lại chú ý đến một người khác, "Ngươi nói là, Mộc Vãn Tình lấy cả nhà nàng đổi lấy tiền?”

Vẻ mặt Thế tử Tấn Vương như bị táo bón, lập tức nói: "Đúng vậy, Mộc Vãn Tình... rất tham lam, vì tiền cái gì cũng làm được.”

Hắn nhân cơ hội này cực lực hạ độc thủ, hung hăng cáo trạng.

Hắn vốn định đi theo con đường từ dưới lên trên, trước tiên hủy diệt thanh danh Mộc Vãn Tình trong dân gian, sau đó tìm người buộc tội Đỗ Thiếu Huyên, dựa vào chuyện này để chèn ép Đỗ Thiếu Huyên là không thực tế, nhưng có thể làm cho lòng hắn mang cố kỵ, không che chở Mộc Vãn Tình nữa coi như thành công.

Đến phía sau, liền cho người ta vào trong cung hóng gió, dẫn dắt một làn sóng dư luận, Mộc Vãn Tình có ưu tú có tài hoa, nếu như không được trong cung chào đón, thì có ích lợi gì? Gió thổi nhiều như vậy, chỉ sợ Mộc Vãn Tình sẽ gặp đại họa.

Kế hoạch của hắn rất tốt, nhưng, mới mở đầu đã bị cắt đứt, hoàn toàn chết non.

Chỉ có thể nói, thời cơ không phải lúc nào cũng có.

Hoàng thượng từ chối cho ý kiến, thần sắc khó lường, Thế tử Tấn Vương len lén nhìn thoáng qua, không dám nhiều lời nữa, tốt quá hoá dở.

Hoàng hậu nhìn về phía Mộc Cẩm Dao, nói: "Những tiểu hài tử kia đâu? Thật sự bỏ mặc sao?" Sao nhẫn tâm như vậy chứ? Nghĩ đến đây, nàng liền nhịn không được có chút không thích nữ tử trước mắt .

Trong lòng Mộc Cẩm Dao run lên, “Ta tin tưởng Mộc Vãn Tình sẽ chăm sóc hài tử thật tốt, nàng đối với hài tử bao dung mà lại tốt bụng.”

Nghe xong thần sắc mọi người đều phức tạp nhìn nàng vài lần, nàng biết mình đang nói cái gì sao?

Hoàng hậu thản nhiên nói, “Tham lam? Bao dung tốt bụng? Vậy cái nào mới là Mộc Vãn Tình chân thật?”

Thế tử Tấn Vương ho nhẹ một tiếng, giải thích: "Hai cái này cũng không xung đột, hơn nữa mặt ngoài tốt chưa chắc là tốt, mặt ngoài xấu cũng chưa chắc là xấu, có vài người tâm cơ thâm trầm, thích phòng ngừa chu đáo, bố cục trước.”

Thái tử nhìn hắn thật sâu, người này mang địch ý quá nặng đối với Mộc Vãn Tình, mỗi một lần đều không thể nghe được câu nào tốt đẹp.

"Điều này có nghĩa là gì?"

Bình Luận (0)
Comment