Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 370 - Chương 370.

Chương 370. - Chương 370. -

Trái tim Mộc Cẩm Dao run lên, sắc mặt trắng bệch, càng tăng thêm một chút mỹ cảm yếu ớt.

Đây chính là vị hôn phu của nàng, hai người cũng coi như là tình đầu ý hợp, dưới sự cho phép của người nhà thông qua thư từ, thế tử Định Viễn Hầu biểu hiện vô cùng nhiệt tình, còn thường xuyên đưa tặng lễ vật nhỏ.

Nhưng khi gặp lại... cảnh còn người mất.

Tam hoàng tử châm chọc khiêu khích, "Mỹ nhân như ngọc, trách không được Thế tử Tấn Vương thà xúc phạm vương pháp, cũng muốn cùng mỹ nhân gần nhau, thật sự là thâm tình cảm thiên động địa.”

Sắc mặt Thế tử Tấn Vương không thay đổi, “Thỉnh an Tam hoàng tử.”

“Cũng không cần.” Tam hoàng tử sắc híp mắt nhìn Mộc Cẩm Dao, đẹp là đẹp thật, thích hợp kéo vào trong ngực thưởng thức.

"Không bằng, tặng lại mỹ nhân của ngươi cho ta? Ta cũng muốn biết nàng rốt cuộc có mị lực gì làm cho ngươi mê muội."

Trong lòng Mộc Cẩm Dao nổi lên một tia buồn nôn, không nhịn được mà nôn, những nam nhân này vẫn ghê tởm như vậy.

Sắc mặt Tam hoàng tử đại biến: “Ngươi có ý gì? Là chê ta ghê tởm sao?”

Thế tử phi cũng bị sự vô sỉ của hắn làm cho kinh sợ, đám hoàng tử này đều là người đọc sách Thánh Hiền lớn lên, loại lời này như thế nào nói ra được khỏi miệng?

“Tam hoàng tử, nàng là người phủTấn vương, nhất định không có đạo lý chuyển nhượng cho người khác.”

Nàng mặc dù không thích Mộc Cẩm Dao, cũng không thể để người khác vả mặt phủ Tấn vương, Tam hoàng tử chính là cố ý.

Tam hoàng tử cười lạnh một tiếng, "Cũng không phải thê thiếp có danh phận, chỉ là một món đồ chơi mà thôi, xhuyeenf tay chơi đùa thì thế nào, Thế tử Tấn Vương, ngươi ra giá đi, năm ngàn lượng có đủ hay không?”

Hắn là cố ý thay biểu ca trút cơn giận này, loại nữ nhân gì đây, vốn là vị hôn thê của biểu ca, như thế nào vừa quay đầu đi liền theo Thế tử Tấn Vương?

Hắn mới mặc kệ chuyện hai nhà lui hôn, hơn nữa là nhà trai chủ động lui, dù sao, một ngày là vị hôn thê, nên thủ quả cả đời.

Chính là không nói đạo lý như vậy, ai bảo hắn là hoàng tử, nếu như hoàng tử tử vong ngoài ý muốn , nữ nhân của hắn đều phải thủ quả cả đời.

Sắc mặt Thế tử Tấn Vương đỏ bừng, phẫn nộ gào thét, "Trừ phi ta chết, nếu không ai cũng đừng hòng động đến một ngón tay của nàng. Cho dù ngươi là hoàng tử, ta thà chết cũng không nhường.”

Điều này khiến cho các cung nhân cảm động muốn chết, thật là một nam tử thâm tình, gia thế hiển quý, lớn lên tuấn mỹ, lại có tài hoa, còn thâm tình như vậy, quả thực là hoàn mỹ.

Nhưng, Mộc Cẩm Dao chỉ cảm thấy cả người rét run, đáy lòng dâng lên một tia hàn khí.

Đây là nhất định phải đẩy nàng vào con đường hồng nhan họa thủy sao.

Nam nhân a, rõ ràng đều có mưu đồ riêng, đều đã tự tính toán, lại lôi nàng ra nói chuyện, ích kỷ lại dối trá.

Tam hoàng tử thẹn quá hóa giận, "Được, ta muốn xem ngươi thâm tình được cỡ nào.”

Nói xong hắn đưa tay kéo Mộc Cẩm Dao dậy, Mộc Cẩm Dao quỳ quá lâu, chân đã cứng đờ, thân thể lảo đảo ngã về phía Tam hoàng tử.

Thế tử Tấn Vương thấy thế mãnh liệt bật dậy, tiến lên kéo Mộc Cẩm Dao về.

Hai người kéo tới kéo lui như kéo co, Mộc Cẩm Dao ở giữa chỉ cảm thấy đau đớn khó nhịn, thân thể như sắp bị xé rách.

Đây chính là cái gọi là thâm tình, quả thực là chuyện cười, Mộc Cẩm Dao chỉ cảm thấy trái tim băng giá, lựa chọn của nàng thật sự đúng sao?

Nhưng vào lúc này, Thế tử Tấn Vương không biết thế nào lại trượt chân, ngã sấp xuống, đập đụng vào con đường lát đá xanh, phát ra một tiếng thật mạnh, “Bốp.”

Tam hoàng tử hoảng sợ, không tự chủ được buông tay, lui về phía sau vài bước, "Không liên quan đến ta, do chính hắn tự đập, là do hắn tự ngã xuống.”

Mộc Cẩm Dao nhào về phía Thế tử Tấn Vương, lo lắng vạn phần, nói: "Thế tử, thế tử, mau gọi thái y, mau mau a…”

Một thân vinh nhục của nàng đều buộc ở trên người nam nhân này, hắn nếu xảy ra chuyện, vậy thì xong rồi.

Thế tử phi cũng sợ hãi, gấp đến đầu đầy mồ hôi, không ngừng kêu Thế tử.

Bình Luận (0)
Comment