Sắc mặt Kỷ đại thiếu gia khó coi, còn muốn nói cái gì, lúc này Kỷ tướng quân lạnh lùng nhìn qua, hắn nhất thời bị dọa thành chim cút.
Kỷ tướng quân suy nghĩ một lát rồi hỏi, “Nhị ca ngươi thì sao?”
Mộc Vãn Tình khẽ lắc đầu, “Hắn cũng bị chậm trễ, nếu như được tập võ từ nhỏ, có người tỉ mỉ dạy dỗ, chỉ sợ là có thể chen thân tới một phương như Kỷ tướng quân, đến ngày hôm nay, có một chức Thiên Hộ ta cũng đã hài lòng rồi.”
Vấn đề lớn nhất của Mộc Tử Ngang là tâm tư đơn thuần, cần rèn luyện nhiều.
Thiên Hộ? Kỷ tướng quân khẽ gật đầu, chuyện này đối với người khác rất khó, nhưng đối với thứ tử Mộc gia cũng không khó gì.
Có người dìu dắt là được, hắn nghĩ, Thiếu tướng sẽ rất vui lòng.
“Phụ thân ngươi thì sao? Không muốn đi thi khoa cử một lần sao?”
Hắn hỏi càng cẩn thận, càng chứng tỏ hắn nghiêm túc.
Mộc Vãn Tình cũng nghiêm túc, “Cha ta không có hứng thú với quan trường, hắn giỏi công việc vặt, nông trang của ta không thể rời khỏi hắn, kế hoạch năm năm của ta cũng không thể rời khỏi hắn.”
Kỷ tướng quân mặc dù có chút thất vọng, nhưng lòng hiếu kỳ của hắn bị khơi gợi, “Kế hoạch năm năm?”
Không thể không nói, năng lực Mộc Vãn Tình trác tuyệt, tầm mắt tâm tính vượt xa mọi người.
Chỉ một mình nàng đã có thể bù đắp vô số khuyết điểm.
Mộc Vãn Tình suy tư vài giây, đưa ra một câu trả lời rõ ràng, “Trong vòng năm năm ở Tây Lương không có ăn mày, không có dân đói.”
Kỷ tướng quân nghe xong đột ngột đứng dậy, thần sắc kích động vạn phần, “Thật sao?”
Tây Lương nghèo cỡ nào, hắn hiểu rõ hơn ai hết, rất nhiều binh sĩ chính là vì sống sót mới lựa chọn đầu quân.
Dân chúng không có cơm áo, cuộc sống gian nan, chỉ có thể bán hài tử.
Không riêng gì Tây Lương, dân chúng địa phương khác đều rất khổ.
Từ xưa đến nay, có mấy triều đại mà bá tánh có thể ăn no mặc ấm chứ? Không triều đại nào cả!
Mộc Vãn Tình thản nhiên nói, “Cũng không phải việc gì khó.”
Kiếm tiền mà, nàng giỏi nhất.
Nếu đổi lại là người khác nói như vậy, Kỷ tướng quân nhất định phải quát mắng vài câu, thổi phồng mình trâu bò như vậy làm gì.
Nhưng, Mộc Vãn Tình chưa chắc đã khoác lác, nàng làm ra guồng nước tạo phúc cho vô số bá tánh, có thể làm cho bá tánh thu thêm mấy đấu gạo.
Giá trị của xi măng càng kinh người, quân dụng và dân dụng đều phát huy tác dụng cực lớn, đây là thứ tốt mắt thường có thể thấy được.
Tâm tình hắn kích động không hiểu, liền nói đến việc hứa hôn với Mộc Vãn Tình.
“Ngươi... ngươi có thể thay mặt phụ mẫu ngươi quyết định không?”
Trong mắt Mộc Vãn Tình hiện lên nụ cười, “Ta là tộc trưởng Mộc thị.” Tự nhiên có thể quyết định.
Cùng người thông minh nói chuyện chính là bớt lo, Kỷ tướng quân rốt cục làm ra quyết định, “Vậy, ta liền gả trưởng nữ cho huynh trưởng ngươi, tam thư lục lễ cũng không thể thiếu.”
Kỷ Trừng đỏ mặt, vèo một cái chạy ra ngoài.
Lúc trước, Mộc Vãn Tình chỉ muốn giúp Kỷ Trừng một tay, miễn cho nàng trở thành vật hi sinh, nhưng không nghĩ tới giúp mình vớt được một đại tẩu.
Cẩn thận ngẫm lại, đây xem như một hôn sự tốt.
Quan trọng nhất là, Kỷ Trừng và Mộc Tử Thành rất thích hợp.
“Đây là vinh hạnh Mộc gia, nhưng mà, có phải hỏi trước ý nguyện người trong cuộc một chút hay không a? Dù sao, muốn sống cả đời người là bọn họ, chúng ta Mộc gia rất khai sáng, cho phép hôn nhân tự do.”
Nàng còn bổ sung thêm một câu, “Chính là nói, tôn trọng ý nguyện của người trong cuộc.”
“Cái này…” Kỷ tướng quân có chút sửng sốt, nhìn về phía mẫu thân và thê tử.
Kỷ lão thái thái có chút chần chờ, chuyện hôn sự này tới quá đột nhiên, nàng cũng chưa từng gặp qua nhà nam tử.
Kỷ phu nhân đã nghĩ tương đối nhiều, nào có đạo lý hỏi nhà nữ nhân trước? Vạn nhất nhà nữ nhân vui vẻ, nhà nam tử lại không vui, các nàng còn muốn làm người hay không?
Mộc Vãn Tình liếc mắt một cái liền nhìn ra tâm tư các nàng, “Ta gọi đại ca ta tới trước, chúng ta là nhà nam, nên chủ động một chút, cũng nên để mấy vị nhìn đại ca ta, nếu không hài lòng, coi như việc này chưa từng xảy ra.”
Tâm tư trong sáng, làm việc thỏa đáng, lại cho nhà nữ nhân đủ mặt mũi, điều này làm cho người Kỷ gia thêm một phần hảo cảm đối với nàng.