Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 448 - Chương 448.

Chương 448. - Chương 448. -

Kỷ Vệ Chỉ Huy cau mày, có vẻ như là sự thật.

Hắn lại nhìn về phía Mộc Vãn Tình, nếu như hắn đoán không sai, nàng chính là thủ phạm, có thể vượt qua phụ thân và huynh trưởng để trở thành tộc trưởng Mộc gia có thể cho thấy địa vị trong gia tộc cũng nắm thế chủ động.

Mộc Tử Thành không đủ thông minh và có năng lực như nàng.

Lúc trước tên kia đem thành Cam Châu náo cho long trời lở đất, sau đó lại ung dung bảo toàn toàn thân mà lui, khiến hắn tức điên.

Hiện tại, làm sao nàng có thể xuất hiện trước mặt hắn như không có chuyện gì xảy ra, nhẹ nhàng giống như không có chuyện?

Đây không phải quá khi dễ người ta hay sao?

Kỷ đại thiếu gia nhân cơ hội đổ thêm dầu vào lửa, "Phụ thân, người xem, ta đã nói những người này không phải người tốt, người không tin, hiện tại thì hay rồi, bọn họ đến đây thật sự là để lừa hôn, đúng là ăn hùm mật gấu, không biết sống chết..."

Hắn càng nói càng thái quá, Mộc Vãn Tình lạnh lùng ngắt lời, nói, “Kỷ đại thiếu gia, ai cho ngươi dũng khí dám cùng Hương Chủ nói như vậy? Hả?"

Kỷ đại thiếu gia cũng không sợ hãi, "Chẳng lẽ ta nói sai sao? Hắn là tội phạm truy nã..."

Bỗng nhiên giọng nói hắn ngừng lại, khiếp sợ nhìn Mộc Vãn Tình, chỉ thấy Mộc Vãn Tình yên lặng lấy chủy thủ ra nghịch nghịch trong tay, một đôi mắt đẹp lạnh lùng đảo quanh cổ hắn.

Kỷ đại thiếu gia cảm thấy cổ phát lạnh, không khỏi lấy tay che lại, hắn biết nàng không thể làm gì ở trước mặt mọi người, nhưng… vẫn có chút đáng sợ.

Bộ dạng lúng túng của hắn khiến Kỷ Vệ Chỉ Huy buồn bực không thôi, "Mộc Tử Thành, ngươi nói xem như thế nào?"

Mộc Tử Thành do dự một chút, không biết nên nói cái gì, yên lặng nhìn muội muội, cái này có thể nói sao?

Mộc Vãn Tình mở to đôi mắt ngây thơ của mình, hợp lý hợp tình nói: "Kỷ đại nhân, lệnh truy nã gì cơ? Có thể cho ta xem không? Ta cũng không biết triều đình tại sao lại muốn truy nã huynh muội ta, cũng không biết chúng ta phạm vào tội lớn ngập trời gì?"

Nàng vô tội hơn bất kì ai, cũng trong sạch cho hơn bất kì ai, tuyệt đối không thừa nhận mình là người bị truy nã.

Kỷ Vệ Chỉ Huy bị nàng làm cho giật mình, rõ ràng nàng là người có lỗi, thế sao mà giọng nàng còn lớn hơn hắn nhiều?

"Ngươi… năm trước đến thành Cam Châu rồi sao?"

"Đã đến." Mộc Vãn Tình nói ra vô cùng tự nhiên, dù sao, nàng cũng không cảm thấy mình sai chuyện gì.

Chỉ cần nàng không xấu hổ, thì xấu hổ chính là người khác.

Kỷ Vệ Chỉ Huy có rất nhiều thứ muốn nói, nhưng khi thấy vẻ đạm mạc tự nhiên của nàng, cảm giác bất lực dâng lên từ tận đáy lòng, hắn không có biện pháp gì với nàng.

Nghiêm túc mà nói, nàng cũng không vi phạm pháp lệnh. Bây giờ, nàng có thân phận, nàng có địa vị, có danh vọng, uy tín và sự ủng hộ của mọi người, đây là bùa hộ mệnh của nàng.

Nhưng đến miệng lại là lời nói khác, "Kiếm lời nhiều hay ít?"

Mộc Vãn Tình thản nhiên nói: "Không nhiều lắm, chỉ gần trăm vạn lượng bạc."

Mọi người:....... Có câu không biết nên nói sao cho hợp lý, giả vờ giàu dễ bị sét đánh đấy.

Kỷ Vệ Chỉ Huy rất muốn nói, Kỷ gia bọn họ nhiều thế hệ tích lũy từ trên xuống dưới còn không có nhiều tiền như vậy, "Đây là vốn ban đầu của phố ăn vặt Lương Thành ư?"

"Cũng không phải." Mộc Vãn Tình đem số tiền này để mua sắm nông trang và xây dựng, đồng thời dùng một phần để nghiên cứu, "Ta kiếm được trên nhiều con đường khác nhau." Mọi người đều kiếm được một số tiền trên đường lưu đày, lại nhận thêm được một khoản tiền vì bán đại phòng Mộc gia.

Phòng ở tại phố ăn vặt đều là người trong tộc tự bỏ tiền ra mua, nàng lấy đó để đầu tư cơ sở hạ tầng và trường học giáo dục.

Người Kỷ gia trợn mắt há hốc mồm, "Kiếm được nhiều tiền vậy ư?"

Kỷ Vệ Chỉ Huy cuối cùng cũng hiểu tại sao nàng hay khoe khoang nàng là chuyên gia kiếm tiền, còn hay khinh thường hắn vì có bảo vật mà không biết cách kiếm tiền.

"Tại sao năm nay ngươi lại không tiếp tục làm?"

Tham vọng của Mộc Vãn Tình không ở đây, "Suy cho cùng, kinh doanh chỉ là con đường nhỏ, ta đang bận xây dựng cơ sở hạ tầng, có nhiều tiền hơn cũng chỉ là một con số."

Bình Luận (0)
Comment