Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 466 - Chương 466.

Chương 466. - Chương 466. -

Rất nhanh, bên phía Yến Vương cùng Hồ Đồ cũng nhận được tin tức, “Bên kia có động tĩnh? Tặng lễ từng nhà sao?”

“Đúng vậy, nói là tặng quà ngày lễ, hình như là Trung thu?”

Yến Vương cũng không rõ ngày lễ của Đại Tề, “Chú ý một chút, tiếp tục nhìn chằm chằm, có gió thổi cỏ lay lập tức bẩm báo.”

Thuộc hạ vội vã rời đi, Yến Vương trầm mặc hồi lâu, bỗng nhiên lấy hết y phục ra, so sánh từng món từng món một, hỏi: “Ta mặc bộ nào đẹp?”

Tùy tùng nghe thấy thế kinh hãi, nói: “Vương gia làm sao vậy? Vương gia uy vũ bất phàm, mặc cái gì cũng đẹp, là đại anh hùng trong lòng vô số nữ hài tử.”

Yến Vương bỗng nhiên nói một câu, “Hương Chủ Thanh Bình sẽ thích sao?”

“Cái này... Chắc là có đi.” Tùy tùng lập tức tỉnh ngộ, nguyên lai là muốn đi quyến rũ Hương Chủ Thanh Bình, nhưng, ánh mắt của vị kia rất cao, xác định có thể được sao?

Không phải là hắn chê Vương gia nhà mình không xứng với người ta, ý là nên ít chơi những trò này lại.

Yến Vương nhíu mày, có chút buồn rầu, Mộc Vãn Tình quá thông minh, không dễ lừa.

“Đi chuẩn bị vài thứ mà nữ nhân thích.”

Tùy tùng yếu ớt nhắc nhở, “Nữ hài tử thích, vị kia chưa chắc sẽ thích.”

Thanh Bình Hương Chủ cũng không phải là nữ hài tử bình thường, có thể để cho vô số nam nhân đều thất bại thảm bại.

“Nàng thích ăn, vậy…” Yến Vương trái lo phải nghĩ, đời này chưa bao giờ tốn tâm tư với nữ nhân, đều là người khác lấy lòng hắn, hiện tại....... “Vơ vét mấy món ăn ngon ở quê nhà cho nàng, nàng nhất định sẽ thích.”

Tùy tùng có chút mờ mịt, “Quê chúng ta có món ngon gì?”

Châu ngọc ở phía trước, ngói đá khó tranh.

Yến Vương:.... Nghe xong câu này liền đau tim.

Hắn vắt hết óc nghĩ đến món mình thích ăn nhất, “Dê nướng nguyên con…”

Tùy tùng cũng không xem trọng, “Vị kia trông tao nhã lịch sự lẫn kiêu ngạo, hơn nữa còn có thể làm ra nhiều mỹ vị ngon miệng như vậy, chỉ là dê nướng nguyên con, có thể lọt vào mắt nàng sao?”

“Im miệng, ngươi rốt cuộc là người của ai?” Yến Vương trừng mắt nhìn tùy tùng, tức giận nói: “Ngươi như thế nào lại nói chuyện giúp nàng? Ngươi thay đổi rồi.”

Tùy tùng từ khi thấy phong thái của Mộc Vãn Tình đã cảm thấy nàng mọi thứ đều tốt.

Hâm mộ người mạnh là bản tính con người, ai mà không thích người có bản lĩnh chứ?

Đây chính là thiên tài chỉ mấy ngày đã kiếm được mấy trăm vạn lượng bạc, quá cường đại! Cường giả không phân biệt giới tính tuổi tác! Ngưỡng mộ không phân biệt quốc tịch!

“Chủ tử, ngài cũng thay đổi, trước kia ngài cũng không để ý mặc cái gì.”

Yến Vương:...... Hừ, nếu đã nhìn thấu thì không nên nói toạc ra a, còn muốn sống tốt hay không?

Ba ngày sau, phố thương phẩm khai trương, tất cả mọi người nhận được thư mời đều chờ Mộc Vãn Tình chủ trì nghi thức khai mạc, nhưng đợi được người ra mặt chính là Kỷ Vệ Chỉ Huy.

“Tại sao Hương Chủ Thanh Bình không đến?”

Kỷ Vệ Chỉ Huy nhìn ánh mắt chờ đợi của mọi người, im lặng, thương nhân Đại Tề có ấn tượng tốt với nàng hoàn toàn có thể hiểu được, những thương nhân ngoại quốc này là bị sao vậy?

“Thân thể nàng không khỏe, đã trở về Lương Thành tĩnh dưỡng.”

Mọi người nhất thời cực kỳ thất vọng, không gặp được đại lão, không vui.

Yến Vương nghe thế sắc mặt trầm xuống, hỏi: “Nàng cứ như vậy mà đi rồi?”, Hắn vậy mà lại không nghe được một chút tiếng gió nào, cái này tính là có ý gì?... Lại bị nàng hố một trận! Chết tiệt!

Làm sao có thể có nữ nhân đáng ghét như vậy!

Kỷ Vệ Chỉ Huy thần thái hưng phấn, nói: “Đương nhiên không phải, nàng đã để lại một phương án kiếm tiền kinh thiên động địa khiếp quỷ thần, mời các vị cùng tổ chức thịnh hội, nào, thời khắc cùng nhau chứng kiến kỳ tích đã đến.”

Mọi người lập tức xôn xao, ai nấy đều háo hức nhìn hắn, là cái gì? Nói mau!

Kỷ Vệ Chỉ Huy làm theo lời chỉ dẫn, lời thoại đều đã được Mộc Vãn Tình viết sẵn.

Hắn đối với phương diện kinh tế là thật sự không hiểu lắm, chỉ biết là đánh trận thô kệch, múa đao lộng thương mới là thế mạnh của hắn.

Bình Luận (0)
Comment