Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 507 - Chương 507.

Chương 507. - Chương 507. -

Đỗ phu nhân rất phục, xuất thân của Mộc Vãn Tình quả thật không hề thấp, là cháu gái ruột của quan viên tứ phẩm kinh thành, loại hài tử trong nhà này sao có thể thông thạo nông nghiệp tới vậy?

“Sao ngươi biết nhiều như vậy?”

“Ta thích ăn mà, không có việc gì nên đi thì nghiên cứu cái này.” Mộc Vãn Tình lấy một miếng rau muống, nhanh nhẹn kéo lá xuống, cầm đi trộn đồ ăn, “Ta là người thông minh, học cái gì cũng rất nhanh, còn thích động não.”

Thông minh tuyệt đỉnh cộng thêm thích suy nghĩ. Quả thực là vô địch.

Một đám người dạo quanh một vòng ở phòng ấm, càng cảm thấy thú vị, nhìn cái gì cũng muốn.

Đến giờ lành, phu thê Mộc nhị gia mời mọi ngồi vào vị trí, yến tiệc đã mở.

Mọi người nhìn trên bàn nguyên liệu nấu đồ ăn rất phong phú, ánh mắt đều sáng lên, quả nhiên, phủ Huyện Chủ chưa bao giờ làm cho người ta thất vọng.

Thịt cá không ít, nhưng tất cả mọi người đều huống về phía rau dưa, rau trộn giòn tan, vị ngon vô cùng.

Măng tây xào, thanh thúy ngon miệng.

Đậu phụ khô trộn Hoa Mã Lan, nhẹ nhàng khoan khoái lại thơm ngon, quả thực là vô địch.

Đỗ phu nhân rất thích món măng tây và rau muống, cơm trộn thịt rau tỏa ra hương thơm khắp phòng, măng tây thịt muối có hương vị độc đáo, vị ngọt ngào, khiến người ta kinh ngạc.

Nàng ăn một chén lại muốn một chén, cơm này đúng là hợp khẩu vị của nàng.

Mộc nhị gia mang theo đứa nhi tử phụ trách chiêu đãi nam khách, mẫu tử Mộc nhị phu nhân phụ trách chiêu đãi nữ khách.

Mộc nhị phu nhân quản lý tiệm ăn lâu như vậy nên cũng coi như có chút kinh nghiệm, chiêu đãi khách tự nhiên lại hào phóng, không hề có một tia luống cuống.

Mộc Vãn Tình ăn vài miếng liền đi chơi với bọn nhỏ một lát, đám hài tử vừa nhìn thấy nàng liền hưng phấn chạy tới, tranh nhau vây quanh bên cạnh nàng.

Mộc Vãn Tình sờ sờ từng cái đầu nhỏ, lấy ra một bao kẹo sữa chia cho đám hài tử, mỗi người hai viên.

Đám hài tử vui vẻ như lễ mừng năm mới, nhảy nhót tưng bừng.

Mộc Vãn Tình nhìn Bảo Nhi, trong mắt tràn đầy ý cười, “Bảo Nhi, hôm nay ngươi dẫn đám đệ đệ và muội muội rất có trách nhiệm, rất có phong thái đội trưởng, làm rất tốt, cho ngươi thêm hai viên kẹo.”

Bảo Nhi cười híp mắt, kiêu ngạo ưỡn ngực, cô cô đang khen hắn. “Cảm ơn cô cô.”

Người hắn thích nhất là cô cô của hắn.

Hài tử bên cạnh kéo kéo quần áo của nàng, đôi mắt đen nhánh vừa tròn vừa sáng, “Viện trưởng, ta cũng muốn hỗ trợ.”

Đây là hài tử của Đỗ nhị tiểu thư, Triệu Đỗ, là một tiểu nam hài ngại ngùng xinh đẹp.

Bảo Nhi rất thân với hắn, ở nhà trẻ như hình với bóng, “Được, vậy Đỗ Đỗ cũng giúp.”

Mộc Vãn Tình có chút thương tiếc sờ sờ mặt hắn, đứa nhỏ này.... chú định không có nhà cha đẻ. Nhưng mà, đó chưa chắc đã là chuyện xấu.

Chỉ là, trong quá trình trưởng thành của hài tử phải dẫn dắt nhiều hơn.

Vậy nàng cũng thưởng cho hài tử hai viên.

Miệng Triệu Đỗ rất ngọt, đôi mắt nhỏ nhắn đều muốn phóng ra một hình trái tim, “Viện trưởng, hôm nay ngươi thật xinh đẹp nha.”

Không biết vì sao, hắn rất thích viện trưởng, khi nói chuyện với hắn viện trưởng sẽ cúi người xuống thấp, sẽ không xem hắn trở thành hài tử không hiểu chuyện.

Loại cảm giác này thật sự rất tốt a.

Đương nhiên, tuyệt đối không phải là bởi vì trong túi viện trưởng luôn có các loại đồ ăn ngon thú vị!

Miệng Bảo Nhi càng ngọt ngào, “Lời này không đúng, cô cô của ta mỗi ngày đều rất xinh đẹp, hôm nay đặc biệt xinh đẹp, là tiểu tiên nữ đẹp nhất trong đám người.”

“Ha ha ha, có tiền đồ.” Mộc Vãn Tình bị chọc cười, đây thật sự không phải do nàng dạy.

Chơi với đám hài tử thật sự là một chuyện vui vẻ, chủ yếu là nghe hài tử khen nàng, ừm, cảm giác rất vui sướng.

Hài tử thì có thể có ý nghĩ xấu xa gì chứ, không phải là muốn lừa mấy viên kẹo ăn sao? Cho chúng!

Bên kia, yến hội còn chưa kết thúc, Diêu phu nhân đã lôi kéo cánh tay Mộc nhị phu nhân không buông, không ngừng khen nàng có phương pháp dạy con, khen Mộc Nhị phu nhân rất nhẹ nhàng.

Diêu phu nhân chuyển lời, “Mộc phu nhân, lệnh ái sang năm đã đến tuổi lấy phu quân, ngươi đã có suy tính gì đối với hôn sự của nàng? Tiểu tử nhà ta là người có tri thức, hẳn là có thể nói chuyện với Huyện Chủ."

Bình Luận (0)
Comment