Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 508 - Chương 508.

Chương 508. - Chương 508. -

Mộc Nhị phu nhân ngây ngẩn cả người, hôn sự sao? Nói thật, hôn sự của nữ nhi là chuyện khó khăn nhất, đại nhi tử đã có tin tức, chỉ cần gia thế tiểu tức phụ trong sạch, phẩm hạnh gia tộc nhà nàng tốt là được.

Nhưng nữ nhi thì không giống, hiện giờ nàng là Huyện Chủ chính thức của Mộc gia, là một người có năng lực lại thông minh, làm sao cũng không thể gả đi.

Gả cho những nam nhân bình thường kia, nữ nhi như nàng đều bị ủy khuất.

Nhưng lên trên tìm, không có mấy nhà được chọn, không có người thích hợp.

Tuy rằng Mộc Vãn Tình luôn nói không vội, thân thể nàng còn chưa đủ phát triển, không thích hợp thành hôn, tối thiểu phải đợi đến mười tám tuổi.

Nhưng, trước đó cũng nên tìm trước.

Lỡ đâu nam nhân tốt bị người khác cướp thì làm sao bây giờ? Thân là mẫu thân, nàng làm sao cũng không thể không quan tâm.

Diêu gia này là chính lục phẩm, dòng dõi thấp, hơn nữa người làm quan là lão tử, mà không phải là nhi tử.

Nếu như nhà nam có tướng mạo xuất chúng, bản thân có bản lĩnh, có thể đưa vào phạm vi cân nhắc.

Tưởng Đồng Tri vừa lúc đi ngang qua, trong lúc vô tình nghe được lời này không khỏi nhíu mày, “Người có tri thức? Diêu công tử khi nào thì thi đậu tiến sĩ? Hiện tại là quan mấy phẩm?”

Vừa rồi còn mơ ước bí phương bồi dưỡng đất của người khác, bây giờ là mơ ước Huyện Chủ Thanh Bình, cũng thật dám nghĩ.

Chỉ là nhi tử của quan viên thất phẩm, làm sao xứng với Huyện Chủ tam phẩm?

Diêu phu nhân sửng sốt, “Hả? Nhi tử ta còn trẻ, học thêm vài năm nữa là có thể ra tới, lão sư hắn cũng nói hắn là Trạng Nguyên tương lai.”

Một khi trúng Trạng Nguyên thì dù là Công Chúa cũng có thể cưới, cưới Huyện Chủ thì đã làm sao?

Tưởng Đồng Tri vừa nghe lời này nhất thời vui vẻ, “Lão sư này không được rồi, thổi phồng quá độ sẽ chỉ khiến cho học trò có loại nhận thức sai lầm về mình, lầm tưởng mình là đệ nhất thiên hạ, chỉ hại hắn ta.”

“Nhi tử ta rõ ràng thông minh hơn người…” Trong mắt một người mẫu thân, nhi tử nhà mình chính là tốt nhất.

"Lần này ta ở kinh thành gặp được không ít thanh niên có tài, mười ba mười bốn tuổi đã trúng Trạng Nguyên, bộc lộ tài năng." Đối với hoàn cảnh gia đình thuộc hạ thì Tưởng Đồng Tri đối vẫn biết sơ sơ một hai, “Nhi tử ngươi chỉ mới đậu Đồng Sinh, khảo Tú Tài lại không trúng. Trạng nguyên chi tài? Nghĩ nhiều rồi.”

Diêu phu nhân miễn cường giải thích, “Nhi tử ta mười lăm tuổi liền thi đậu Đồng Sinh, cái này có mấy người có thể làm được?”

Tưởng Đồng Tri cố ý nói: “Ta đây liền tự mình đi mời sư phụ lệnh lang đi làm giáo dụ huyện học.”

Vì hạnh phúc của cậu em vợ, hắn thật sự rất liều mạng.

Diêu phu nhân không khỏi nóng nảy, “Không không không, hắn chính là một...... Tú Tài.”

Tưởng Đồng Tri nhịn không được châm chọc, “Tú Tài? Ngươi chắc đã nghĩ sai rồi đi, thế nào cũng nên mời tiến sĩ về dạy hài tử chứ.”

Mộc nhị phu nhân thấy thế, đã sớm lặng lẽ rời đi, thôi thôi, mối này không thích hợp.

Tưởng Đồng Tri cũng xoay người muốn đi, bị Diêu phu nhân bắt được, “Tưởng đại nhân, ngươi có ý kiến gì về nhà ta sao?”

Tưởng Đồng Tri trợn trắng mắt, tất cả đều là vì cậu em vợ! “Ngươi suy nghĩ nhiều rồi, từ xưa đến nay hôn sự đều chú ý môn đăng hộ đối, nam nữ tài mạo tương đương, nếu không chính là kết thù.”

Diêu phu nhân tâm tư xoay chuyển, “Tuy rằng nói như vậy, nhưng người yêu thương nữ nhi đều sẽ cân nhắc gả đi, ta tự thấy mình là một phụ mẫu tốt, nhi tử ta cũng là một hài tử ưu tú.”

Tưởng Đồng Tri thấy Diêu đại nhân là một thuộc hạ có năng lực, nhịn không được chỉ điểm thêm một câu, “Biết bảng hiệu phủ này là gì không? Là phủ Huyện Chủ.”

“Lời này là có ý gì?” Trong lòng Diêu phu nhân không phải không hiểu, nhưng vẫn không chịu tiếp nhận.

Tưởng Đồng Tri vô cùng coi trọng Mộc Vãn Tình, nữ nhi này có năng lực có trí tuệ cùng thủ đoạn mà người thường không có.

Nếu nàng có thể gả vào Đỗ phủ, khu vực Tây Lương vững như Thái Sơn.

Đương nhiên, loại chuyện này cần được Mộc Vãn Tình tình nguyện, ý nguyện cá nhân của nàng mới là quan trọng nhất.

Bình Luận (0)
Comment