Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 55 - Chương 55.

Chương 55. - Chương 55. -

Đội phó Lý sửng sốt, đây là rau xanh sao? Nếu rau xanh có vị thế này, hắn liền thích ăn rau.

Đầu bếp cũng nhanh tay cướp một miếng, sau đó liền ngây dại.

"Mộc tam tiểu thư, ngươi chế biến thế nào mà lại không bị vàng, lại có thể bảo trì hương vị tươi giòn."

Mộc Vãn Tình rất kiên nhẫn nói, "Cái này còn cần đầu bếp phải khống chế được lửa to lửa nhỏ, phải luyện tập. Khâu mấu chốt nhất là đậy nắp nồi, đun một lúc cho đến khi chín được một nửa, để nước không bị bốc hơi đi hết."

Còn có một điểm, không thể cho muối vào quá sớm, nên thêm muối ngay trước lúc vớt ra khỏi nồi, như vậy sẽ duy trì hương vị tươi ngon hơn."

"Đầu bếp cảm thấy nàng là nữ tử tốt nhất trên đời, cực kỳ cảm kích, "Hiểu rồi, đa tạ Tam tiểu thư."

Sau này, nàng chính là sư phụ của hắn, một ngày làm thầy cả đời làm cha.

A, hình như chỗ nào không đúng thì phải?

Thịt kho trứng cũng đã gần chín, chậm rãi chắt lấy nước cốt, chờ nước cốt quánh lại bọc quanh miếng thịt, màu sắc thay đổi liền đại công cáo thành. "Có thể ra khỏi nồi."

Còn chưa ra khỏi nồi, đội phó Lý đã bị mùi hương mê muội đầu óc, tranh thủ gắp một miếng ném vào miệng.

Béo mà không ngấy, mềm mà không bở, vào miệng tan ra, hương vị thơm ngon lên tới óc.

"A, Tam tiểu thư, ngươi là cái này." Hắn nuốt một miếng thịt kho, giơ ngón tay cái lên, trong mắt tràn đầy kinh hỉ.

Bắt đầu từ hôm nay, đây chính là muội muội ruột của hắn, loại khác cha khác mẹ,

Mộc Vãn Tình lấy một phần cho nhà mình, mang theo phụ huynh trở về phòng ăn.

Một đám quan sai xông vào như tổ ong vò vẻ, vừa thấy những món này liền nhất thời kích động gào thét, tranh nhau đoạt cơm.

"Đừng gấp, tất cả mọi người đều có phần, xếp hàng ah." Đầu bếp nóng nảy, cầm thìa gõ nhẹ vào nồi.

Món ngon trước mắt, ai còn để ý quy củ gì nữa.

Mỗi bát cơm chan thêm một muỗng nước dùng đậm đà, một thìa thịt kho, một thìa rau xào, thêm một quả trứng gà.

Một miếng thịt kho mềm mại thơm ngon, một miếng rau xanh giòn tan, ăn kèm với nước thịt đặc đậm trộn cơm, mỗi một hạt cơm đều như có ánh sáng chiếu vào, ngon mê hồn.

Trưng kho sắc vàng rực rỡ, thấm vị nước thịt, có vị mặn và dai.

"Mỗi một thứ đều ngon, tài nấu nướng của Mộc Tam tiểu thư thật sự quá tuyệt, nhất định có thể mở cửa hàng."

"Ta thấy, còn có thể tiến cung làm ngự trù, thật sự quá ngon, nàng tự khen là tiểu tiên nữ, ta cảm thấy cũng không sai."

"Lão đại, để cho nàng làm đầu bếp, là quyết định chính xác nhất của ngài."

Cơm nước xong xuôi, mọi người còn chưa thỏa mãn.

Bỗng nhiên, có người kinh hãi kêu lên một tiếng, "A, hà bao của ta đâu rồi? Bên trong có hơn mười lượng bạc vụn a."

Mọi người giật mình, "Ngươi tìm lại đi."

Quan sai sờ soạn khắp toàn thân, vẫn không tìm được, đầu đầy mồ hôi, đây là toàn bộ tài sản của hắn, đi tới đâu cũng mang theo bên người.

Tằng đại nhân đè bả vai hắn lại, "Đừng nóng vội, ngươi ngẫm lại xem có để quên ở đâu không? Nói không chừng chỉ rơi trong trạm chúng ta, chúng ta chia nhau tìm."

Bên kia, Mộc gia nhị phòng hưởng thụ một bữa cơm tối, ăn xong, Mộc Tử Thành xung phong bưng chén ra ngoài rửa.

Vừa ra khỏi cửa phòng liền nhìn thấy trên mặt đất có thứ gì đó, hắn ngồi xổm xuống nhặt lên.

A, là một hà bao, không có gì bên trong.

Là ai làm rớt?

Một trận tiếng bước chân dồn dập vang lên bên tai, Mộc Tử Thành theo bản năng ngẩng đầu.

Là mấy quan sai, tầm mắt kinh ngạc của bọn họ rơi vào hà bao trong tay hắn.

Một gã quan sai vội vàng chạy tới, túm lấy cổ áo Mộc Tử Thành, lớn tiếng quát, "Là ngươi, trộm hà bao của ta."

Mộc Tử Thành đặc biệt ngây thơ, "Không phải ta, ta không có, ta chỉ mới nhặt lên"

Chỉ là một cái hà bao rỗng, ai mà cần chứ?

Một quyền vung tới ngay chính giữa mặt Mộc Tử Thành, hắn đau đến mức kêu thảm thiết một tiếng.

Bình Luận (0)
Comment