Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 557 - Chương 557.

Chương 557. - Chương 557. -

Thế tử Tấn Vương trường tụ thiện vũ, với ai cũng đều có thể trò chuyện vài câu, quan hệ với mấy vị thế tử kia cũng không tệ.

Thế tử Ngụy Vương uống từng ngụm nước trà, đây là loại trường hợp nhàm chán nhất, còn phải chú ý đến hình tượng.

"Nghe nói ngươi thỉnh cầu Hoàng thượng hồi phiên vấn an phụ mẫu phải không?"

Thế tử Tấn Vương mỉm cười nói: "Đúng vậy, phụ vương ta việc gì cũng tự ôm vào mình, khiến ta rất lo lắng, muốn trở về tự mình hầu bệnh."

Nhóm thế tử ở tại kinh thành không có xung đột lợi ích với nhau, thường xuyên cùng nhau chơi bời, lui tới rất thân thiết.

Ở bên ngoài, bọn hắn là do Hoàng thượng mời ở lại kinh thành cư trú, kỳ thật chính là đang giam cầm.

"Ngươi muốn mang tất cả mọi người trong nhà đều trở về sao?"

"Không phải, chỉ có một mình ta trở về." Thế tử Tấn Vương nhìn về phía chỗ ngồi của nữ quyến, thấy thế tử phi đang ngồi ở trong đó, bụng của nàng có chút nhô lên, vừa đầy bốn tháng. "Thế tử phi đang mang thai, chịu không được xóc nảy, đương nhiên phải ở lại kinh thành."

Thế tử Trần Vương ranh mãnh lại gần cười hỏi, "Không mang đệ nhất mỹ nhân kinh thành theo sao?"

Làm gì có ai thấy mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành mà không thèm chứ? Ngày trước hắn cũng có mấy phần ý đối với Mộc Cẩm Dao.

Thế tử Tấn Vương có chút sửng sốt rồi lại nói: "Nói bậy gì vậy, nàng chỉ là trung nhân chi tư, sao lại là đệ nhất mỹ nhân chứ?"

Tiếng gió quá vang dội cũng không phải là chuyện tốt lành gì, hắn rất kiêng kỵ việc Mộc Cẩm Dao nổi danh như trước, hại hắn cùng Ngũ hoàng tử trở mặt, đánh mấy trận liền.

Hắn cũng không muốn lại nháo ra chuyện xấu gì khác.

Tin đồn truyền ra có thể có lợi với hắn sao? Dù sao, hắn có dã tâm cùng dục vọng, có mục tiêu rộng lớn.

Thanh danh tốt cực kỳ quan trọng đối với hắn.

Thế tử Trần Vương đảo mắt mấy vòng, "Ngươi cũng đừng khiêm tốn, có ai không biết một trong hai mỹ nhân đẹp nhất của kinh thành ngày trước rơi vào trong tay ngươi chứ, thế nào? Tư vị như thế nào? So với cô nương bình thường..."

Lời nói càng lúc càng hạ lưu, trong mắt thế tử Tấn Vương lóe lên một tia tức giận nhưng lại phải nén lại, không thể trở mặt ngay được, vừa vặn có món điểm tâm ngọt mới được đưa lên, hắn mượn cơ hội nói sang chuyện khác, "Đây là món ăn gì vậy? Ăn vào còn rất ngon."

Cung nhân nhẹ giọng bẩm, "Là món bánh da sữa do Huyện Chủ Thanh Bình hiến dâng."

Đám người có chút sửng sốt, cầm lấy món điểm tâm ngọt lên nếm thử, hương vị tinh tế, ngon ngọt vô cùng.

Không thể không nói, đồ trong tay Huyện Chủ Thanh Bình thật sự phong phú.

Thế tử Ngụy Vương một phen nắm chặt bả vai của Tấn Vương thế tử, dáng vẻ hai ta chính là huynh đệ tốt, "Huynh đệ, ngươi giúp ta chút chuyện, ta muốn làm quen với Huyện Chủ Thanh Bình."

Thế tử Tấn Vương mặt mày lạnh lùng, "Ta lại không quen nàng." Thậm chí còn có thù!

Đáng tiếc, các quá xa tầm tay, muốn làm chút chuyện gì đó cũng khó.

Để Mộc Cẩm Dao ra mặt lôi kéo cũng không có phản ứng, cũng không biết tình huống bên kia như thế nào.

Mộc Vãn Tình liên tiếp tạo ra mấy thứ bảo bối, đám tầng lớp quyền quý trong kinh thành đối với nàng vừa hận vừa yêu, yêu nàng có đầu óc làm ăn tốt, hận nàng thế mà muốn làm nữ quan, điên rồi sao?

Mọi người liên thủ muốn kéo nàng xuống nước, nhưng mà nàng lại có Hoàng thượng che chở, không thể thương tổn đến nàng dù chỉ nửa phần.

Ánh mắt của hắn có chút nheo lại, những ngày tốt đẹp của Mộc Vãn Tình rất nhanh sẽ kết thúc, không có Thái tử cùng Hoàng thượng che chở, sẽ mặc cho đám người kia làm thịt nàng.

Thế tử Ngụy Vương thấy hắn một mặt trầm tư, không khỏi tức giận nói: "Thôi đi, Mộc Cẩm Dao là đường tỷ của Huyện Chủ Thanh Bình, chuyện này ngươi giúp hay là không giúp đây?"

Thế tử Tấn Vương còn có thể làm gì đây? Hắn cũng không muốn đắc tội với những người này, "Giúp, đương nhiên sẽ giúp, sau khi trở về ta liền viết một lá thư gửi cho nàng."

Lúc này đối phương mới đổi giận thành vui, "Trong thư khen ta nhiều một chút, ví dụ như ta có tướng mạo xuất chúng, cử chỉ ưu nhã, ôn nhu săn sóc, là nam nhân tốt khó có được trong tông thất."

Bình Luận (0)
Comment