Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 589 - Chương 589.

Chương 589. - Chương 589. -

Đúng vậy, Tống thái y đã bị hắn kéo đến đây, lúc này đang dùng toàn lực thi châm cứu chữa một ngày một đêm, khó khăn lắm mới dùng châm kéo lại được chút hơi tàn của Đỗ soái, đem sâm già trăm năm điên cuồng rót vào, mới tạm thời bảo vệ được tính mạng của hắn.

Nhưng cũng không dám đánh cược rằng nhất định sẽ có thể cứu được, sinh hay tử vẫn như cũ chưa thể biết được.

Quân tâm tan rã, lời đồn đại nổi lên bốn phía, mọi người bất an tới cực điểm.

Không có Đỗ soái, làm sao bọn hắn có thể nắm chắc phần thắng trong trận đánh này chứ?

Thiếu soái mặc dù họ Đỗ, nhưng tuổi vẫn còn nhỏ, có lẽ rằng sẽ không chống đỡ được.

Nhưng vào lúc này, Tây Vu nhân cơ hội lại phát động tập kích một lần nữa, Đỗ Thiếu Huyên không kịp bi thương, đã vội vàng mặc áo giáp ra trận, ở trên chiến trường lấy ra thuốc nổ thần sát khí nặng nhất, giết đối thủ tử thương vô số, bỏ chạy trối chết, phải chạy xa trăm dặm mới dám dừng lại.

Một trận chiến này, hoàn toàn ổn định quân tâm, cũng đặt vững địa vị của Đỗ Thiếu Huyên.

Từ giờ trở đi, Đỗ Thiếu Huyên trở thành chủ soái của Đỗ gia quân, trở thành trưởng quan tối cao thực sự.

Thành Cam Châu cũng báo nguy, Đỗ Thiếu Huyên phái ra một chi đội ngũ, để hai vị phó tướng trong Đỗ gia quân dẫn đội đi trước để tiếp viện, còn mang theo một nửa số thuốc nổ.

Hắn không hổ là người của Đỗ gia, dụng binh như thần, chỉ huy nhược định, điều binh khiển tướng, lớn mật khởi dụng một nhóm người mới, rất nhanh liền giải vây cho thành Cam Châu.

Mặc dù bị giáp công ở hai đầu chiến tuyến, nhưng ở trong tay hắn có thuốc nổ, lại triển lộ ra thiên phú chỉ huy, liền đánh năm tràng chiến dịch, từng buổi báo cáo thắng lợi, đánh cho địch nhân nghe tin đã sợ mất mật, trong nháy mắt cuộc chiến tưởng chừng như sẽ thất bại đã nghịch chuyển.

Một đánh hai, cứng rắn chống đỡ, sống chết chiến đấu thành thế hoà.

Thế nhân đã sớm biết các đời của Đỗ gia đều là hãn tướng có thể chiến đánh, nhưng không nghĩ tới năng lực chỉ huy của Đỗ Thiếu Huyên lại không thua kém gì phụ tổ, thậm chí càng có khí thế trò giỏi hơn thầy.

Trước kia Đỗ Thiếu Huyên đánh thắng, mọi người sẽ chỉ ghi tạc công lao lên người Đỗ soái, khẳng định đây là do Đỗ soái an bài.

Nhưng sau khi Đỗ soái ngã xuống, hào quang của Đỗ Thiếu Huyên liền không ngăn lại được.

Trách không được Đỗ gia lại có thể trấn thủ Tây Lương trăm năm, nhất định không để hai nước vượt qua biên cương một bước.

Đợi thế cục dịu đi một chút, Đỗ Thiếu Huyên liền bắt đầu điều tra gian tế một lần, dám bắn tên vào sau lưng khiến phụ soái bị thương, hắn tuyệt đối sẽ không khinh suất mà tha thứ.

Chỉ cần đã từng làm qua, nhất định sẽ để lại vết tích.

Sau khi tiến hành điều tra, liền tra ra được gian tế chính là quan quân nhu Hà Tân cùng thủ hạ của hắn.

Hà Tân, là chất tử của Đỗ phu nhân, từ sớm đã được an bài tiến vào quân đội, năng lực của hắn bình thường, nhưng dựa vào tầng quan hệ này mà ở trong quân đội hỗn như cá gặp nước, ngồi vững ở vị trí quân nhu.

Phụ trách quân nhu là một công việc béo bở, lại không cần tự thân ra trận giết địch, hoàn mỹ.

Đỗ Thiếu Huyên không thể hiểu nỗi, vì sao đã có thân phận như vậy còn muốn phản bội Đỗ gia? Hắn không biết tất cả những gì hắn có đều dựa vào Đỗ gia sao?

Nếu như Đỗ gia xảy ra chuyện, hắn có thể được chỗ tốt gì chứ? Đầu óc có bị bệnh không vậy.

Hà Tân bị điều tra ra, còn to tiếng không biết thẹn, "Thiếu soái, ta đây là đang giúp ngươi mà, lần này hai nước liên thủ khai chiến, trận chiến này khẳng định sẽ thua, vì giảm bớt việc giết chóc không cần thiết, ta không thể làm gì khác hơn là ra hạ sách này."

Hắn không có một chút hối hận, cũng không có một chút sợ hãi, dù sao, hắn cũng là thân thích a, có thể làm gì hắn chứ? Cùng lắm thì tự phạt ba chén.

Hắn đem đen nói thành trắng, còn đem mình ngụy biện thành chúa cứu thế, đúng là không biết xấu hổ đến cực điểm.

"Ngươi vẫn nên mang người đi đầu hàng đi, hiện tại còn kịp...... A a."

Bình Luận (0)
Comment