Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 620 - Chương 620.

Chương 620. - Chương 620. -

Đang nói chuyện, nơi xa truyền tới một trận tiếng xôn xao.

Mọi người nhao nhao nhìn sang, chỉ thấy trên cửa thành dán một trương bố cáo, vẫn còn mới tinh.

"Đây là cái gì vậy?"

Thủ vệ đứng trên cửa thành lớn tiếng tuyên đọc, "Thông báo chiêu công, cần một nhóm nam đinh tráng niên đi khai hoang, một ngày bao ba bữa cơm, lại thêm hai mươi văn tiền công, tới trước được trước."

Tiếng nói của hắn vừa dứt, mấy người không hẹn mà cùng mở miệng, "Ta đi."

"Ta cũng đi."

"Đi đi đi, có ăn lại có tiền công, đây chính là chuyện tốt."

Dù cho chỉ có bao ăn, bọn họ cũng rất tình nguyện, muốn đoạt lấy cơ hội.

Huống chi còn có tiền công, hai mươi văn tiền có thể giúp cho toàn bộ gia đình bọn họ ăn lửng dạ.

Những người dân chạy nạn tranh nhau chen lấn đến báo danh, Dũng ca bị lôi ra để làm việc, cho mọi người làm công tác đăng ký, rườm rà muốn chết.

Tất cả mọi người đều vây quanh hắn, ngươi một câu ta một câu, kích động lên còn muốn tranh đoạt, thiếu một chút nữa đã ra tay đánh nhau, khiến cho Dũng ca cảm thấy mệt muốn chết rồi.

Hắn chính là một công cụ hình người!

Hắn ngược lại muốn đứng ra ngăn cản, không muốn để nhiều tráng niên giúp sức cho quan phủ, nhưng, chỉ cần hắn khẽ ngẩng đầu lên, liền có thể nhìn thấy trên cửa thành có cung tiễn ngắm ngay hắn, di chuyển theo từng bước chân của hắn.

Chỉ cần hắn dám có động tác nhỏ, lập tức khiến hắn chảy máu tươi ngay tại chỗ.

Bên trong tầm bắn, là chân lý.

Chuyện này thật quá đáng, vừa muốn hăn lao tâm khổ lực, lại công khai cảnh cáo hắn.

Hết lần này tới lần khác, hắn không thể tĩnh tâm để suy nghĩ đối sách.

Ngươi thử nhìn xem, bên tai có mấy nghìn người quát tháo nóng nảy, ồn ào khiến ngươi nhức đầu không thôi, làm sao có thể suy nghĩ đến chuyện khác?

Càng quá đáng hơn chính là, những người dân chạy nạn không được ghi tên liền biểu thị cực kỳ bất mãn, kéo tới kéo lui, muốn cho hắn đẹp mặt.

Nếu không phải đã ra lệnh cấm đánh nhau ẩu đả, đoán chừng hắn sẽ bị bọn họ đánh bẹp.

Mặc dù miệng lưỡi của hắn rất tốt, nhưng đối diện lợi ích của bản thân, ai còn quản những chuyện này?

Dũng ca muốn điên rồi, công việc này chính là đắc tội người khác, thật muốn ném đi!

Nhưng, hắn không dám!

Hắn giống như Tề Thiên Đại Thánh không gì không làm được, nhưng lại bị Phật Tổ Như Lai khốn trụ tại Ngũ Chỉ sơn, không thể bay ra khỏi trong lòng bàn tay!

Hắn vừa mới bắt đầu thì hùng tâm tráng chí, hiện tại đã bị chèn ép.

Trong lòng của hắn khổ sở, nhưng không thể nói ra.

Một bên khác, lại một trương bố cáo được dán ra ngoài.

"Chiêu mộ một nhóm nữ công, khéo tay, ngoan ngoãn có năng lực, thông qua khảo hạch sẽ được bao ăn bao ở, lương tháng năm trăm văn, làm nhiều được nhiều, tính theo sản phẩm hoàn thành, không giới hạn số lượng." Quan sai đặc biệt kiên nhẫn giảng giải từng nội dung một có trên bố cáo.

Nếu như làm tốt, tiền đồ sẽ thật lớn.

Điều này khiến cho những phụ nhân kích động đếm hỏng, "Còn phải khảo hạch sao?"

"Đúng như vậy, tiền tháng cao, yêu cầu của người ta tất nhiên cũng cao."

"Khảo hạch ở nơi nào?"

"Nông trang Thuỷ Mộc của Huyện Chủ Thanh Bình, người nào muốn thử thì đi theo mấy vị quan sai này, tới trước được trước, nhân số có hạn."

Nhóm phụ nhân tranh thủ thời gian thương lượng cùng với người trong nhà, ai lại nguyện ý từ bỏ cơ hội tốt như vậy chứ?

Đi thử xem thôi, mấy vị quan sai này cũng không thể làm ra chuyện xấu gì được.

Bọn họ cũng không có gì cả, mưu đồ bọn họ thì được cái gì?

Đương nhiên, chủ yếu vì bọn họ tin tưởng phẩm hạnh của Huyện Chủ Thanh Bình, đại nhân thiện lương đã cho bọn họ uống cháo đậu xanh.

Còn có Hoàng Thượng đều đã nói tốt, vậy tất nhiên là tốt.

Lại nói, nếu như muốn xử trí bọn họ, sao không bắn giết tại chỗ, làm như vậy không phải càng bớt việc hơn sao?

Được rồi, vẫn nên cùng bà nương trong nhà đi một chuyến, vạn nhất có thể thành, toàn bộ gia đình liền có thể sống sót qua ngày.

Thế là một nhóm người ồn ào kéo nhau chạy đi, số người lại trông đi một nửa.

Hứa Dũng trơ mắt nhìn từng nhóm dân chạy nạn rời đi, lòng nóng như lửa đốt, lại không thể làm gì được.

Hắn biết rõ đây là kế sách mà Mộc Vãn Tình đã phân phó ra, lại không có biện pháp nào.

Bình Luận (0)
Comment