Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 681 - Chương 681.

Chương 681. - Chương 681. -

Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn mà trong đầu Mộc Vãn Tình hiện lên rất nhiều tin tức.

"Những thứ này ta đều lấy." Mộc Vãn Tình phất phất tay, tùy tùng lấy ra một chồng ngân phiếu đưa tới trước mặt hai người.

Từ trước đến nay nàng luôn là người hào phóng, nhưng thứ thương nhân người Hồ muốn không phải những cái này, "Huyện Chủ, chúng ta không cần bạc, muốn đổi một chút mì ăn liền, có thể không?"

"Mì ăn liền?" Mộc Vãn Tình nhíu mày, có chút bất ngờ, tin tức của bọn hắn đủ linh thông.

Bất kể lúc nào mì ăn liền cũng đều là hàng nóng.

Cũng đúng, có nhiều ngục giam ở địa phương còn lấy mì ăn liền làm tiền tệ, có thể thấy được mức độ hoan nghênh của nó.

"Có thể."

Trong lòng thương nhân người Hồ rất vui mừng, thận trọng đưa ra thỉnh cầu, "Chúng ta muốn mua rất nhiều."

Mộc Vãn Tình suy nghĩ một chút rồi nói: "Lấy hạt gạo trân châu này đổi đi."

Thương nhân người Hồ có chút sửng sốt, nàng thích thứ này như vậy sao? “Hả, thứ này cách rất xa, trong khoảng thời gian ngắn không thể vận chuyển đến nơi này."

"Không sao, đến lúc đó ta sẽ phái một thương đội đi cùng với các ngươi, để bọn họ phụ trách vận chuyển trở về."Mộc Vãn Tình đã nghĩ kỹ, thành lập một thương đội ra ngoài xông xáo.

Trước hết để cho thương nhân người Hồ dẫn đi một lần, quen thuộc với đường đi trước đã, về sau liền tự mình xông xáo.

Từ xưa đến nay, kinh thương quốc tế luôn kiếm được lợi nhiều nhất.

Dùng tơ lụa, lá trà, đồ sứ đổi vàng bạc châu báu, ngựa, dược liệu, cùng với hương liệu.

Nàng càng hy vọng, bọn họ có thể mang những kỹ thuật tiến tiến và văn minh ở bên ngoài về đây.

Nếu có thể lấy được khoai lang, khoai tây và ớt cay thì càng tốt.

Thương nhân người Hồ nhìn nhau, trao đổi một ánh mắt, "Cũng có thể."

“Vậy cứ quyết định như vậy đi." Mộc Vãn Tình rất vui sướng.

Thương nhân người Hồ thấy tâm tình của nàng đang rất tốt, đánh bạo cầu xin, "Huyện Chủ, chúng ta còn muốn một chút sợi lông dê cùng với vải bông."

Bọn hắn đi dạo một vòng ở thương hội Mộc thị, có rất nhiều đồ tốt, đáng tiếc, đều có số lượng nhất định.

"Sợi lông dê thì có thể, vải bông thì không được." Mộc Vãn Tình trực tiếp đưa ra đáp án, "Riêng chúng ta thôi đã không đủ để dùng, cụ thể những thứ này ra sao thì đi nói chuyện với quản sự của thương hội Mộc thị."

Nhu vậy xem như cũng được rồi, thương nhân người Hồ cũng rất hài lòng, không có uổng phí một chuyến đi này.

Chờ thương nhân người Hồ đi khỏi, Mộc Vãn Tình liền cầm hạt giống bắp ngô lên lật tới lật lui để nhìn, sang năm lại có thêm một loại lương thực chính, thật tốt.

Mộc Tử Thành bước vào nhìn thấy vậy thì hỏi: "Muội muội, đây là vật tốt gì vậy?"

Hắn trở về cùng thời điểm với thương nhân người Hồ, chỉ là trước khi vào thành, hắn đi tới nông trang Thủy Mộc báo bình an một tiếng.

"Đại ca, ngươi trở về rồi." Mộc Vãn Tình nhìn thấy Mộc Tử Thành đen hẳn, tinh thần cũng không tệ lắm, cũng đã tắm rửa qua, rất sạch sẽ. "Ngươi đã về nhà sao? Gặp qua nương cùng đại tẩu chưa?"

"Ta đi gặp phụ thân trước." Mộc Tử Thành đặt mông ngồi xuống chỗ đối diện nàng, cầm một khối điểm tâm lên ăn, "Cũng đi qua con phố ăn vặt gặp mẫu thân."

Đương nhiên, hắn còn đi gặp thê tử của mình một lần, phu thê đoàn tụ đương nhiên sẽ triền miên một lúc.

"Muội muội gầy rồi, không ăn cơm đầy đủ sao?"

Mộc Vãn Tình ăn rất nhiều, ba bữa cơm lại thêm một bữa trà chiều, một bữa ăn khuya, nhưng lao động trí óc nhiều nên tiêu hao rất nhanh.

"Gần đây ta có chút bận bịu." Nàng cầm lấy hạt giống bắp ngô đưa cho hắn, "Đây là bảo bối cứu mạng, sản lượng cực kỳ cao, có thể cho nhiều bá tánh được ăn no hơn."

Mộc Tử Thành có chút sửng sốt, trợn cả mắt lên, tâm tình rất kích động, "Muội muội, ngay cả cái này ngươi cũng biết sao?"

"Có cái gì mà ta không biết sao?" Mộc Vãn Tình nói với vẻ mặt ngạo kiều.

Mộc Tử Thành không khỏi bật cười, muội muội của hắn vẫn đáng yêu như thế. "Nhị đệ xảy ra chuyện gì sao? Ta thấy hắn có chút gì là lạ."

"Hắn không nói cho ngươi sao?"

Bình Luận (0)
Comment