Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 682 - Chương 682.

Chương 682. - Chương 682. -

Con mắt Mộc Tử Thành lấp loé tỏa sáng, "Mau nói."

"Để tự hắn nói đi." Mộc Vãn Tình không có hứng thú bộc lộ chuyện riêng tư của người khác, cho dù đó là nhị ca nhà mình. "Ngươi tới giúp ta tham mưu một chút, nhìn thử xem ai có thể dẫn đầu một thương đội này?"

Mộc Tử Thành nghe xong kế hoạch của muội muội liền than thở, đầu óc của nàng đúng là nhanh nhạy, phái một thương đội đi tới các quốc gia Tây Vực đúng là một nước cờ tốt.

"Theo lý mà nói, Lục thúc là người rất thích hợp, có quyết đoán, dám làm dám chịu, can đảm cẩn trọng, nhưng, đoạn thời gian trước hắn bị đau chân, không đi xa nhà được."

Mộc Vãn Tình suy nghĩ một chút lại nói: "Không vội, tìm người khác thử xem, hoặc là tìm một chi Đỗ gia quân hộ tống."

Đánh trận xong rồi, bắt đầu kiếm tiền đi.

Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến, Tôn Đồng Tri cầm thư tín hào hứng chạy tới, "Huyện Chủ, ngày mốt các tướng sĩ sẽ trở về, an bài thế nào đây?"

Dựa theo lệ cũ, đại quân đánh thắng trận trở về, cần an bài quan viên đến nghênh đón.

Nếu là hồi kinh, cũng có khả năng là Hoàng tử đích thân đi nghênh đón.

"Sắp xếp dọn dẹp đường phố, tổ chức quan sai giữ gìn trị an." Mộc Vãn Tình suy nghĩ một chút, "Phát thông cáo thông tri bá tánh trong thành, Đỗ gia quân sắp trở về."

Tin tức vừa phát ra, bá tánh đều kích động hỏng rồi, sáng sớm liền đi ra ngoài nghênh đón binh lính đệ tử nhà mình, khắp nơi truyền đến tiếng cười nói vui vẻ.

Toàn thể trên dưới phủ Đô Ty do Mộc Vãn Tình dẫn dắt xuất động, sớm đi tới cửa thành.

Gió lạnh thổi qua, bông tuyết nhẹ rơi, nhưng trong lòng mọi người lại vô cùng nóng bỏng.

Một cái lều rất lớn được dựng ở cửa thành, chỉ có nóc, bốn phía gió lùa.

Đám quan viên đều đứng ở trong lều vải, nhưng vẫn cảm thấy lạnh.

Mộc Vãn Tình mặc áo khoác lông chồn màu đỏ thẫm, quấn mình thành một quả bóng, đội mũ đeo khăn quàng cổ, chỉ lộ ra mũi miệng.

Trong tay nàng còn ôm một cái lò sưởi nhỏ ấm áp, thỉnh thoảng nhảy nhót vài cái, ngày hôm nay thật lạnh.

Nàng đặc biệt ghen tị nhìn thoáng qua tửu lâu cách đó không xa, phụ mẫu cùng với hai vị tiểu thư Đỗ gia đều đang ở trong phòng riêng, lúc này thoải mái ngồi trong phòng riêng ấm áp uống trà ăn điểm tâm.

Cho nên, vì sao nàng lại phải khổ cực thể này hả?

Nàng rất muốn uống một chén bánh trôi nhỏ ủ rượu nóng hầm hập, ngọt ngào, uống xong toàn thân đều ấm áp.

Một chiếc xe ngựa từ xa chạy tới, mắt sắc của quan viên đều nhận ra được, "A, xe ngựa của Đỗ phủ? Chẳng lẽ là Đỗ soái đích thân đến?"

Hắn chỉ là tùy tiện đoán xem, thời tiết lạnh lẽo như thế này, Đỗ soái vẫn luôn đóng cửa dưỡng thương làm sao có thể đi ra ngoài chứ?

Xe ngựa chầm chậm ngừng lại, rèm xe được vén lên, một nam tử mặc áo khoác lông màu đen bước xuống, khuôn mặt uy nghiêm, chính là Đỗ soái.

Mộc Vãn Tình đem lò sưởi nhỏ nhét vào trong tay tùy tùng, dẫn đầu đi ra ngoài, lúc này những người khác ồn ào kéo nhau đuổi theo.

Mộc Vãn Tình thi lễ một cái, "Tham kiến Đỗ soái, Đỗ soái an khang."

Đỗ Soái đỡ nàng lên, "Huyện Chủ khách khí rồi."

Mộc Vãn Tình nhìn Đỗ Soái một chút, giật nảy cả mình, sao lại gầy như vậy? So với trước đó còn gầy đi một nửa.

Thương thế của hắn vẫn còn chưa lành sao? Vẫn không tốt được hơn chút nào sao?

"Trời lạnh như vậy, ngài đi ra đây làm gì chứ? Mau vào trong nói chuyện đi."

Nàng còn nhỏ giọng sai người ta đi chuẩn bị mấy cái chậu than, liền đặt ở ghế ngồi bên cạnh Đỗ soái.

Ngài tuyệt đối đừng bị nhiễm phong hàn nha.

Đầu năm nay, một lần nhiễm phong hàn đều bệnh triền miên.

Đỗ soái cho dù có bị bệnh bị thương, vẫn là trụ cột của Tây Lương như cũ, không thể có nửa điểm sơ xuất.

Từ khi nàng nhậm chức đến nay còn chưa gặp phải lực cản lớn, xuôi gió xuôi dòng, là vì có vị này ở phía sau toàn lực ủng hộ, lên tiếng làm cho tất cả mọi người đều quy phục sự quản chế của nàng.

Nàng càng hy vọng hắn có thể sống tốt hơn bất cứ ai.

Có một người đứng đầu chống đỡ như vậy, nàng quả thực tiết kiệm được không ít tâm tư.

Nàng lại sai người đưa lò sưởi tay, lại chuẩn bị trà gừng nóng.

Bình Luận (0)
Comment