Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 687 - Chương 687.

Chương 687. - Chương 687. -

Sắc mắt thế tử Tấn Vương thay đổi, “Cho người tiến vào.”

Thuộc hạ nghiêng ngả lảo đảo vọt vào bên trong, sắc mặt kinh hoàng bất an. “Thế tử không tốt……”

Thế tử Tấn Vương nhìn qua với hắn một ánh mắt sắc lạnh, thuộc hạ càng hoảng sợ hơn, ý thức được bản thân mình đã nói sai, vội vàng bổ sung:“Thế tử, vừa rồi mới có tuyến báo đến, Đỗ gia quân muốn liên thủ cùng phủ Ngụy Vương tấn công chúng ta.”

Hiện trường một mảnh yên tĩnh, tất cả mọi người đều khiếp sợ vạn phần.

Sắc mắt thế tử Tấn Vương thay đổi rất lớn, “Ngươi nói cái gì? Sao có thể như vậy được? Đỗ gia quân mới vừa đánh giặc xong, nhất định sẽ cần một đoạn thời gian để nghỉ ngơi chỉnh đốn.”

Thuộc hạ lập tức đưa lên một phần tuyến báo, thế tử Tấn Vương nhanh chóng mở ra xem, sau khi xem xong sắc mặt liền biến đổi kịch liệt, đem tuyến báo đưa cho mưu thần đứng ở bên cạnh.

Mọi người thay phiên nhau truyền xem, sắc mặt đều không đẹp.

“Tướng quân Tây Lương bán vật tư cho phủ Ngụy Vương, bọn họ điên rồi sao? Này xem như là tư địch! Chẳng lẽ bọn họ không sợ triều đình trách tội sao?”

Mì ăn liền? Nghe nói đây là pháp bảo khiến cho Đỗ gia quân chiến thắng dồn dập, trước nay đều là bảo bối được cất giữ bí mật.

Lúc này đây thế mà lại bán cho phủ Ngụy Vương, rốt cuộc là đang suy nghĩ cái gì đây?

“Thanh Bình Huyện Chủ còn phái người đi phủ Ngụy Vương mật đàm, không biết đã dùng biện pháp gì để thuyết phục Ngụy Vương, muốn liên thủ chiếm đoạt đất phong của phủ Tấn Vương chúng ta.”

Nhóm mữu sĩ nổi giận một trận lôi đình, “Nàng đây là người lòng muông dạ thú, cũng muốn tự mình đứng lên làm chủ, một cái Thanh Bình Huyện Chủ thật tốt, uổng công Hoàng thượng tín nhiệm nàng như vậy, vì nàng mà phá vỡ quy củ có từ trăm ngàn năm, phong nàng làm nữ quan, ha hả, đây là cách nàng hồi báo lại..”

“Một nữ nhân thế mà cũng muốn tự mình làm chủ? Đầu óc nàng không bị bệnh đấy chứ? Nữ tắc nhân gia tóc dài kiến thức ngắn, cả ngày chỉ biết mơ mộng hão huyền.”

Mắng thì vẫn mắng, nhưng ở bên trong đó lại để lộ ra tin tức khiến cho bọn họ run sợ trong lòng.

Không có nguyên nhân gì khác, Tây Lương cùng phủ Tấn Vương gần kề nhau, Đỗ gia quân nổi danh là đánh trận rất giỏi.

Nếu lại liên thủ với phủ Ngụy Vương, bọn họ còn có đường sống sao?

Không được, không thể để cho bọn họ kết thành đồng minh.

“Đây có phải lầm rồi hay không? Quan viên của Tây Lương làm sao có thể đồng ý kế hoạch hoang đường như thế này chứ? Chẳng lẽ không có ai quản nàng sao? Tại sao Đỗ soái lại không đi áp chế nàng?”

Thật ra chuyện này cũng không ngoài dự liệu của thế tử Tấn Vương, nếu như Mộc Vãn Tình là một người tuân theo quy củ thì nàng sẽ không thể đi đến địa cao như bây giờ.

Nàng là một người có dã tâm bừng bừng, dám nghĩ dám làm.

“Mọi người đừng khẩn trương, ta dám khẳng định, Đỗ gia quân sẽ không tùy tiện khai chiến với phủ Tấn Vương chúng ta, bọn họ đã đánh giặc lâu như vậy, sức lực cũng đã sớm cạn kiệt, không có năng lực để tiếp tục chiến đấu…”

Lời này còn chưa nói xong, bên ngoài đã truyền đến một thanh âm dồn dập, “Thế tử, Đỗ gia quân tập kích bất ngờ Từ Thành, Từ Thành thỉnh cầu tiếp viện.”

Từ Thành cách thành Phù Phong không xa, là căn cứ quân sự quan trọng của phủ Tấn Vương, ở đó có quặng sắt!

Đỗ gia quân chọn lựa nơi này để chiếm đóng đầu tiên, nhất định đã có mục tiêu, một chiêu phong hầu.

Chúng mưu thần:……

Không nghĩ tới vả mặt lại tới nhanh như vậy.

Thế tử Tấn Vương đều tái xanh cả mặt rồi, “Đỗ Thiếu Huyên điên rồi sao?”

Đỗ gia quân đóng giữ tại biên quan Tây Lương hàng trăm năm, trung thành và tận tâm, vô số lần đánh đuổi ngoại địch, bên ngoài uy phong lừng lẫy.

Nhưng cho tới bây giờ chưa từng khơi mào một cuộc nội chiến nào cả!

Không có lệnh triệu tập của triều đình, bất luận là một chi đại quân nào cũng không được tự tiện điều binh, Đỗ gia quân làm sao dám xúc phạm pháp luật kỷ cương chứ?

Bình Luận (0)
Comment