Kim đại nhân ngây ngẩn cả người, hắn như thế nào còn khẩn trưởng hơn cả thế tử Tấn Vương vậy? Chuyện này có chút không đúng nha.
“Huyện Chủ Thanh Bình giữ nàng ở lại.”
Về phần, những lời khác một chữ cũng không dám nhiều lời.
Nói gì đây? Chẳng lẽ nói thế tử để nàng ở lại cho Mộc Vãn Tình trút giận sao? Hắn còn muốn giữ lại đầu để an cơm.
Vẻ mặt thế tử Tấn Vương vô cùng mơ hồ, Mộc Vãn Tình lại muốn chơi cái gì? Bắt người lại để uy hiếp hắn sao?
Cách cục của nữ nhân quá nhỏ, người làm đại sự không câu nệ tiểu tiết, sao lại vì nhi nữ tình trường huỷ hoại sự nghiệp lớn.
Hắn không nói lời nào, thành viên sứ đoàn thấy thế, càng thêm tin tưởng với lời Mộc Vãn Tình.
Quá bạc tình vô tâm, không hề sai chút nào.
“Cái gì? Giữ lại?” Diệp tướng quân phản ứng lớn hơn, hắn giận tím mặt, “Mộc Vãn Tình thật to gan, cư nhiên dám càn rỡ như thế, ta đây liền mang binh tấn công Từ Thành.”
Hắn hùng hùng hổ hổ chạy ra ngoài, thế tử Tấn Vương đột nhiên quát, “Đứng lại.”
Động tác của Diệp tướng quân dừng lại, quay đầu lại hành lễ, “Thế tử, Mộc Vãn Tình đây là muốn đánh vào mặt ngài, đánh vào mặt mọi người trong phủ Tấn Vương chúng ta, nếu chúng ta còn không phản kích, ai cũng có thể tới cắn một ngụm, thỉnh thế tử ân chuẩn, ta nhất định sẽ đánh thắng trận này, thay phủ Tấn Vương dương uy…”
Tấn Vương thế tử cũng rất tức giận, Mộc Vãn Tình một lần lại một lần huỷ hoại kế hoạch của hắn, gây ra bao nhiêu phiền toái cho hắn, hắn hận không thể chém nàng thành mười tám đoạn.
Nhưng, hắn không thể không nhịn xuống, lạnh giọng nhắc nhở nói, “Đừng quên, Đỗ Thiếu Huyên đang ở thành Phù Phong, đến Từ Thành chỉ mất một ngày lộ trình.”
Đỗ Thiếu Huyên đây là cố ý vì Từ Thành hộ tống hộ giá, có hắn ở đó, ai dám xằng bậy chứ?
Diệp tướng quân không chịu từ bỏ, “Chúng ta làm tập kích bất ngờ, trong vòng một ngày công tiến Từ Thành, chờ Mộc Vãn Tình rơi vào trong tay chúng ta, là có thể áp chế Đỗ Thiếu Huyên, đến lúc đó chúng ta muốn thế nào cũng được, nghe nói quan hệ của hai người này không tầm thường.”
Lý đại nhân chạy nhanh đến ngăn cản, “Không có khả năng, Mộc Vãn Tình trí nhiều gần yêu, ngươi không phải đối thủ của nàng.”
Trong lòng hắn vẫn còn sợ hãi, Mộc Vãn Tình thật sự rất đáng sợ, nhìn qua thì giống như một nữ hài tử không có lực sát thương, cả ngày chỉ biết ăn ăn uống uống, nhưng lại âm thầm làm nhiều chuyện như vậy, đem bọn họ chơi cho tàn phế.
“Các ngươi thế mà bị một nữ nhân dọa sợ?” Diệp tướng quân không chút khách khí châm chọc mỉa mai, “Ha hả, không nghĩ tới các ngươi lại vô dụng như vậy, còn được xưng là đoàn quân sư mạnh nhất.”
Câu nói này thế mà khiến mọi thứ nổ tung rồi, văn võ ngày thường sẽ không đối bàn với nhau, lúc này đã hoàn toàn đắc tội với đám quan văn.
Bọn họ vốn là thất bại mà về, sợ bị trách phạt, ngươi lại dám công khai vả mặt như vậy, đem bọn họ dẫm xuống bùn đất, có thể tha cho ngươi sao?
Kim đại nhân nhấp nháy đôi mắt, “Xin hỏi một câu, Diệp tướng quân nóng vội như vậy, thật sự chỉ vì phản kích thôi sao?”
Trong mắt Diệp tướng quân hiện lên một tia không được tự nhiên, “Đó là đương nhiên, ta không cho phép bất luận kẻ nào khinh nhục chủ tử.”
Kim đại nhân nhìn thấy ở trong mắt, cười lạnh một tiếng, “Tại sao ta lại cảm thấy đây là vì Mộc trắc phi vậy, các ngươi có quan hệ gì?”
Toàn trường:… Không xong, giống như đã biết được bí mật khó lường nào đó…
Diệp tướng quân giận tím mặt, “Ngươi có ý tứ gì chứ? Đây là muốn nhục nhã ai vậy? Ta? Hay là thế tử?”
Như bị một chậu nước lạnh dội thẳng từ trên đầu xuống dưới, Kim đại nhân thanh tỉnh vài phần, nhất thời tức giận, thế mà phạm phải điều tối kỵ.
Lại dám nói trước mặt thế tử Tấn Vương như vậy, nữ nhân của ngươi cùng người khác có một chân, đây không phải muốn bị đánh hay sao?
Quả nhiên, sắc mặt thế tử Tấn Vươngkhó coi tới rồi cực điểm.
Diệp tướng quân chắp tay với hắn, “Thế tử, ngài là người rõ ràng nhất, từ trước đến nay ta với Mộc trắc phi đều trong sạch, không có nửa điểm gian díu.”
Bình thường Mộc Tử Dao đặc biệt chú ý tị hiềm, chỉ đi lại ở hậu viện, cũng không xuất đầu lộ diện.
Cho dù thế tử Tấn Vương muốn mang nàng ra ngoài, nàng cũng đem chính mình bao kín mít, mang theo khăn che mặt thật dày.
Thế tử Tấn Vương miễn cưỡng cười nói, “Ta biết, ta tin ngươi.”
Chẳng lẽ hắn còn có thể nói, hắn muốn cho Mộc Cẩm Dao đi tiếp khách sao? Mà vị khách nhân này lại chính là Diệp tướng quân.